Chương 494
“Tôi nói không có việc gì thì nhất định là sẽ không có việc gì.”
Trần Gia Bảo thản nhiên liếc nhìn cô ta một cái, anh rất tự tin, cũng rất kiên quyết.
Lục Bảo Ngọc kinh ngạc.
Rất nhanh thì chiếc máy bay trực thăng đó đã xuất hiện trước mắt bọn họ, quả nhiên là máy bay trực thăng của quân đội!
Sắc mặt Lục Bảo Ngọc trong phút chốc thay đổi cực lớn, trong ánh mắt toàn bộ đều là sự lo lắng tột độ!
Núi Hồng Lĩnh, trong màn đêm, làn gió nhè nhẹ thổi qua.
Trần Gia Bảo và Lục Bảo Ngọc đứng trên đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn, trên bầu trời sao, một chiếc máy bay trực thăng quân dụng dần dần bay đến gần.
Sắc mặt Lục Bảo Ngọc phủ đầy lo lắng, sợ quân đội đến gây sự với Trần Gia Bảo, dù sao, cho dù tu vi võ học của Trần Gia Bảo có lợi hại hơn nữa, cũng không cách nào chống lại quân đội hiện đại.
Chỉ thoáng chốc, máy bay trực thăng đã hạ xuống, ánh đèn trên máy bay trực thăng chiếu xuống làm đỉnh núi Hồng Lĩnh sáng như ban ngày.
Ngay sau đó, cửa cabin mở ra, một nam một nữ trên đó đi xuống, bước về phía Trần Gia Bảo.
Hai người này mặc quân phục, người đàn ông tuổi đã trung niên, tướng mạo uy nghiêm chính trực, người phụ nữ chừng hơn hai mươi, vô cùng xinh đẹp.
Rõ ràng chính là Vương Đại Hùng và Tần Phi Yến của quân khu Biển Đông.
“Vậy mà lại… lại là Vương Đại Hùng, Vương Đại Hùng được mệnh danh là một hổ địch vạn quân, là cao thủ đệ nhất của quân khu Biển Đông, không ngờ lần này ông ta lại tự mình đến đây, sự việc lần này phiền toái rồi.”
Lục Bảo Ngọc sợ hãi che kín cái miệng nhỏ nhắn, là cô cả của nhà họ Lục trong tỉnh thành, tất nhiên đã từng nghe nói danh tiếng lẫy lừng của Vương Đại Hùng. Nhưng mà, càng hiểu rõ về Vương Đại Hùng, lúc này Lục Bảo Ngọc lại càng khiếp sợ, trong lòng cũng càng lo lắng cho Trần Gia Bảo.
Với tư cách là tướng quân của quân khu Biển Đông, đồng thời cũng là cao thủ đệ nhất, Vương Đại Hùng vừa nổi giận, chỉ cần dậm chân một cái đã có thể khiến toàn bộ tỉnh Lâm Đồng run rẩy.
“Trần Gia Bảo tự tay chém rơi hai chiếc máy bay trực thăng quân dụng, Vương Đại Hùng tự mình đến truy cứu, tình huống lần này thật sự hỏng bét rồi.”
Nghĩ đến đây, Lục Bảo Ngọc lo lắng!
Nhưng mà ngay sau đó, lại xảy ra chuyện khiến cô ta càng thêm sợ hãi.
Sau khi Vương Đại Hùng đi đến trước mặt Trần Gia Bảo, chẳng những không tức giận, trái lại còn rất quen thuộc mà vỗ vai Trần Gia Bảo: “Tình hình của cậu sao rồi?”
Trần Gia Bảo nhún vai nói: “Không chết được.”
Vương Đại Hùng thở dài một hơi, cũng yên tâm hơn, nhưng Lục Bảo Ngọc đứng ở bên cạnh lại hoàn toàn khiếp sợ.
“Chẳng lẽ Vương Đại Hùng quen biết Trần Gia Bảo? Hơn nữa quan hệ rất tốt, tốt đến mức ngay cả chuyện lớn như Trần Gia Bảo chém rơi hai chiếc máy bay trực thăng quân dụng cũng không truy cứu?”
Trong lòng Lục Bảo Ngọc cuộn trào sóng to gió lớn, lại càng cảm thấy, bản thân đứng về phía Trần Gia Bảo là một quyết định đúng đắn.
Ngay sau đó, Vương Đại Hùng cười khổ, nói: “Tôi cũng nhận được tin tức trước đó không lâu, Triệu Đức Minh mượn ba chiếc máy bay trực thăng quân dụng của quân khu Biển Đông, hơn nữa căn cứ vào hiển thị trên vệ tinh, có hai chiếc trong đó rơi vỡ trên núi Hồng Lĩnh, liên tưởng đến ân oán giữa cậu và nhà họ Triệu, tôi đoán chừng chuyện này khả năng lớn là do cậu gây ra, nên đã vội vàng đưa theo Phi Yến đến đây.
Trần Gia Bảo gật đầu, trong lòng thầm khen ngợi, mặc dù thoạt nhìn Vương Đại Hùng cao lớn thô kệch, nhưng không ngờ ông ta lại cẩn thận như vậy, thông qua một vài thông tin ít ỏi, lại có thể suy đoán được mình đang ở trên núi Hồng Lĩnh. Xem ra, Vương Đại Hùng ngồi trên chức vị tướng quân này, cũng không đơn giản chỉ dựa vào sức chiến đấu mạnh mẽ mà có được.
Đột nhiên Tần Phi Yến xen vào, giễu cợt: “Trần Gia Bảo, không phải trước kia anh kiêu căng lắm sao, ngay cả quân khu Biển Đông chúng tôi cũng không coi ra gì mà? Tôi còn tưởng anh lợi hại thế nào, thì ra chỉ ba chiếc máy bay trực thăng đã có thể làm cho anh chật vật như thế này, xem ra anh cũng chỉ có vậy thôi. Mà quân khu Biển Đông chúng tôi, vẫn còn mười chiếc máy bay trực thăng quân dụng Mi-24 giống vậy, ngoài ra còn có máy bay chiến đấu thật sự, lực sát thương lại càng mạnh mẽ hơn, bây giờ anh biết sự lợi hại của quân khu Biển Đông chúng tôi rồi chứ?”