Chương 1697
“Tôi cũng không để ý chuyện một mình ngủ, hơn nữa tôi cũng quen ngủ một mình.” Hồng Liên nũng nịu liếc Trần Gia Bảo một cái, thế nhưng ánh mắt nóng bỏng của cô ta, vẫn nói rõ cô rất vui vẻ khi Trần Gia Bảo có thể trở về.
Trần Gia Bảo tò mò hỏi: “Tại sao cô lại đột nhiên đến tỉnh Quảng Nam?”
Hồng Liên cũng không có ý định giấu diếm, giải thích: “Vì muốn vượt qua Lưu Ly trên võ đạo, tôi cần phải có được bí kíp võ học thần kỳ khác, để tăng lên thực lực của mình, trùng hợp tôi nghe nói nhà họ Vân gần đây đang là có vấ đề rắc rối, cho nên tôi tới thành phố Quảng Nam, xem có thể nhân cơ hội học được “Cực Ý Tiên Quyết” của nhà họ Vân hay không.
Chỉ là không nghĩ tới, anh cũng sẽ đến thành phố Quảng Nam, hơn nữa còn bị anh chiếm được Cực Ý Tiên Quyết trước, thật sự là ngoài dự đoán, thật sự là quá tốt.”
Trần Gia Bảo trêu chọc nói: “Cô thật đúng là lúc nào cũng không quên vượt qua Lưu Ly.”
“Đương nhiên rồi, đây là tôn nghiêm và kiêu ngạo thuộc về người phụ nữ chúng tôi!” Hồng Liên đầu tiên là ưỡn ngực ngẩng đầu, lộ ra khí thế cô gái mạnh mẽ, tiếp theo lại đáng thương nói: “Gia Bảo, anh xem người ta đối với anh tốt như vậy, chờ anh học “Cực Ý Tiên Quyết” sau đó, lại dạy cho người ta, có được không?”
Thật là một con yêu quái!
Trong lòng Trần Gia Bảo hô to không chịu nổi, tuyệt sắc như vậy trước mắt, cho dù muốn từ chối cũng không hạ quyết tâm được, chỉ có thể nói: “Không thành vấn đề, chờ tôi nhớ kỹ nội dung trong Cực Ý Tiên Quyết, tôi sẽ đem quyển bí kíp này cho cô.”
“Thật tốt, Gia Bảo, em yêu anh!”
Trong hai mắt Hồng Liên nở rộ biểu cảm xinh đẹp, ôm cổ Trần Gia Bảo, chủ động đưa môi thơm lên hôn.
Trần Gia Bảo cũng không khách sao, trở tay ôm eo Hồng Liên, tùy ý hôn lên, trong lúc nhất thời, căn phòng tràn ngập bầu không khí mập mờ kiều diễm.
Cũng không biết qua bao lâu, hai môi Trần Gia Bảo và Hồng Liên mới tách ra.
“Đúng rồi, chuyện giữa anh và Lưu Ly thế nào rồi?” Hai má Hồng Liên đỏ bừng, ngay cả cường giả võ đạo như cô cũng bị hôn đến có chút thở hồng hộc, bởi vậy có thể thấy được nụ hôn nóng bỏng vừa rồi của cô và Trần Gia Bảo kịch liệt cỡ nào.
“Nói thật, không có nhiều tiến triển, cảm giác muốn theo đuổi Lưu Ly càng ngày càng khó khăn.” Mặt Trần Gia Bảo hiện ra vẻ vẻ khổ sở, kể những chuyện mình cùng Lưu Ly ước định cùng đi Tỉnh Trung Thiên, kết quả lại bị Lưu Ly thả chim bồ câu nói cô ta đã đi trước.
Hồng Liên kinh ngạc nói: “Nói như vậy, anh cũng sẽ nhanh chóng đi tỉnh Trung Thiên?”
“Không sai, cho dù không phải vì Lưu Ly, tôi cũng có lý do không đi không được.”
“Vừa đúng lúc, chờ sau khi anh đến tỉnh Trung Thiên, thì giúp tôi giết người.” Trong mắt Hồng Liên hiện lên một tia sát cơ, nói: “Người kia tên là Bạch Chí Trung, Tôi cùng anh ta có ân oán chưa thể giải quyết.”
” Bạch Chí Trung? Không có vấn đề gì.”
Hồng Liên thấy Trần Gia Bảo đồng ý luôn như vậy, không khỏi cười kiều diễm nói: “Anh không hỏi tôi vì sao lại muốn anh giết người sao?”
Trần Gia Bảo cười khẽ, đưa tay vuốt ve hai má trắng nõn tinh xảo của Hồng Liên, nói: “Cô là người phụ nữ của tôi, cô muốn giết ai, tôi giúp cô giết là được, nào có nhiều lý do như vậy?”
Trong mắt Hồng Liên nở ra biểu cảm khó giải thích, đây tuyệt đối là lời tình cảm mà cô ta đã từng nghe qua đời này, khiến cô ta rung động nhất.
Ngay khi Hồng Liên chìm sâu trong cảm động, Trần Gia Bảo đột nhiên cười xấu xa, đưa tay ôm Hồng Liên lên, đi về phía giường lớn.
“A…” Hồng Liên kinh ngạc hô lên một tiếng: “Anh muốn làm gì?”
“Cô nam quả nữ ở chung một phòng, hơn nữa đêm dài tràn ngập, một mình cô chắc chắn sẽ khó ngủ, cô nói tôi muốn làm cái gì?”