Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 208

 

Quỳnh Tím suy nghĩ một lát, nói: “Trước đây tôi đã từng nhìn thấy Bá tước Batman ở đại hội sát thủ, anh ta là một người đàn ông rất đáng sợ, nếu như cùng Đồ Bá Thạch công khai so tài, sức mạnh chắc là không phân cao thấp. Có điều Bá tước Batman là sát thủ, nếu muốn ám sát Đồ Bá Thạch, Đồ Bá Thạch chắc chắn sẽ chết!”

 

Trần Gia Bảo không nhịn được nhíu mày, sức mạnh của anh bây giờ, cũng chỉ hơn Đồ Bá Thạch một bậc, một tên sát thủ đứng thứ 13 trên bảng Phong Nhất lợi hại như thế thì top 10 chằng phải là càng đáng sợ hơn sao?

 

Quỳnh Tím dường như cảm thấy Trần Gia Bảo còn không lo lắng, tiếp tục nói: “Dựa theo quy tắc trong giới sát thủ chúng tôi, 35 tỷ tiền thưởng đã được ghi vào trong hạng mục trong giới xã hội đen, trừ khi người thuê tự mình huỷ bỏ đơn hàng, nếu không, cho dù anh giết được Lý Đức Trung, vụ ám sát của anh vẫn sẽ tiếp tục, không chết không thôi!”

 

Nếu như là Trần Gia Bảo của trước đây, cho dù không sợ cũng sẽ cảm thấy vô cùng khó khăn, nhưng mà bây giờ đã tìm được Thiên Tâm Quả, đợi sau khi anh đột phá, sức mạnh nhất định sẽ tăng vọt, đến lúc đó, cho dù là sát thủ trên bảng Phong Nhất, hay là sư huynh Tông sư của Đồ Bá Thạch, chỉ cần dám đến thành phố Hoà Bình, trực tiếp một kiếm chém chết là được.

 

“Cám ơn cô đã nói sự thật.” Trần Gia Bảo cười lạnh, chậm rãi cầm cây kiếm trên tay.

 

Quỳnh Tím hoảng sợ, cảm nhận được sự đe dọa của cái chết, vẻ mặt bị dọa tới tái nhợt, vội vàng nói: “Tôi sẵn sàng dùng một tin tức để đổi lại một mạng của tôi? Tin tức này đối với anh vô cùng quan trọng.”

 

Trần Gia Bảo hứng thú, dừng động tác, nói: “Cô nói.”

 

Quỳnh Tím nuốt nước miếng một cái, nói ra việc Hoa Hồng Đen đã gắn bom dưới xe của Trần Gia Bảo.

 

Cho dù mạnh như Trần Gia Bảo, cũng cảm thấy sợ hãi, khẽ thở phào nhẹ nhõm, nói: “Được, tôi không giết cô, có điều tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha. Sau này cô ở bên cạnh tôi làm vệ sĩ đi.”

 

“Anh nói cái gì?” Quỳnh Tím kinh hãi, còn không kịp phản kháng, Trần Gia Bảo đã ném một viên thuốc vào trong miệng của cô ta.

 

Viên thuốc tan trong miệng, Quỳnh Tím sợ hãi nói: “Anh… Anh cho tôi uống cái gì?”

 

“Thuốc độc, cứ cách bảy ngày, tôi sẽ cho cô uống thuốc giải một lần, nếu không cô sẽ bị đau bụng đến chết, người phụ nữ xinh đẹp như cô, chết kiểu này thật sự rất kinh tởm.” Trần Gia Bảo nhảy xuống nhánh cây, đi xuống chân núi.

 

“Sau này phải luôn đi theo bên cạnh tên ác ma này sao?” Quỳnh Tím nhìn bóng dáng sau lưng Trần Gia Bảo, trong lòng hỗn loạn không biết làm sao.

 

Đi tới chân núi, Quỳnh Tím rất tự giác mà tháo bỏ lựu đạn, sau đó ngồi vào vị trí ghế lái, lái xe đưa Trần Gia Bảo trở về thành phố Hoà Bình.

 

Theo lệnh của Trần Gia Bảo, Quỳnh Tím trực tiếp lái xe trở về biệt thự Biển Xanh, sau khi đi vào trong, Trần Gia Bảo đột nhiên tò mò hỏi: “Đúng rồi, tên cô là gì?”

 

“Quỳnh Tím.” Quỳnh Tím suýt chút nữa điên lên, mẹ kiếp, mình như thế nào cũng là người phụ nữ đẹp như hoa như ngọc, lại trở thành vệ sĩ riêng của Trần Gia Bảo, thậm chí tên mình mà anh cũng không biết.

 

Điều này làm cho lòng tự trọng của cô bị tổn thương nghiêm trọng.

 

“Quả thực là một người đẹp có độc, có điều Quỳnh Tím, cái tên này tôi không thích, sau này cô đổi thành Hương Giang, cứ quyết định như vậy đi.” Trần Gia Bảo nhàn nhạt nói.

 

Quỳnh Tím, nhưng mà, bây giờ nên gọi là Hương Giang, lại tức giận điên lên: “Dựa vào cái gì?”

 

“Dựa vào tôi là ông chủ của cô.” Giọng điệu của Trần Gia Bảo không cho phản bác, không một chút để ý đến sự tức giận của Hương Giang, vừa đi lên lầu vừa nói: “Bây giờ cô ở chỗ này, không có lệnh của tôi, bất cứ người nào cũng không thể vào làm phiền tôi.”

 

Hương Giang không nói nên lời, đợi sau khi Trần Gia Bảo đi vào phòng ngủ, tức giận nói: “Thật là người đàn ông bá đạo.”

 

Sau khi Trần Gia Bảo đi vào phòng, anh lấy cỏ Thanh Ngọc và cỏ Hoả Tinh ra, đặt song song trên sàn nhà.

 

Lại đi lấy thuốc mà lần trước nhà họ Tạ cung cấp, Trần Gia Bảo ngồi xếp bằng trước các loại thuốc, lấy ra cái đỉnh, khẽ nhắm mắt lại, trong tay niệm thần chú liền bắt đầu luyện Huyền Dương Đan.

 

Rất nhanh, toàn thân của Trần Gia Bảo phát ra ánh sáng nhàn nhạt, dưới sự dẫn dắt của anh, cỏ Thanh Ngọc, cỏ Hỏa Tinh cùng Thiên Tâm Quả toả ra loại khí có ba màu xanh, đỏ, trắng tách biệt quấn quýt hòa hợp trong phòng ngủ, rất nhanh tràn ngập khắp phòng ngủ.

 

Trần Gia Bảo được loại khí ba màu bao quanh trong đó, chỉ cảm thấy sảng khoái, mệt mỏi ngay lập tức bị quét sạch, thậm chí, khí cơ trong đan điền mơ hồ nhảy lên, tu vi tăng thêm một phần.

 

Trần Gia Bảo không khỏi mừng rỡ, không uổng công mình tốn nhiều sức lực để thu thập dược liệu quý giá, chỉ riêng mùi thuốc đã có tác dụng như vậy, đợi sau khi thực sự luyện thành Huyền Dương Đan, chắc chắn sẽ đột phá cảnh giới.

 

Ngay sau đó, trong lòng Trần Gia Bảo chắc chắn, hô hấp liên tục, dẫn toàn bộ chất khí ba màu hoàn toàn hội tụ vào bên trong cái đỉnh trước mặt, dùng chân khí điều khiển cái đỉnh nhỏ bay lơ lửng trên không, phía dưới ngọn lửa tự cháy, dùng lửa to để luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK