Chương 2225
“Đúng là nực cười, Tojo Yusui là một cường giả hiếm có ở phái Iga. Cậu đã giết chết Tojo Yusui, không chỉ tát vào mặt phái Iga một cái mà còn làm suy yếu sức chiến đấu của phái Iga. Cậu còn có thể làm gì để dập tắt cơn giận của phái Iga đây?”
Iga Chiho dừng lại và chỉ cách Trần Gia Bảo năm bước, khoảng cách như vậy đủ để ông ta giết chết Trần Gia Bảo trong nháy mắt.
“Ha!” Trần Gia Bảo bật cười, khí tức của anh cũng dần lạnh đi, ăn miếng trả miếng, nói: “Vậy tôi hỏi ông, nếu phải so sánh giữa phái Iga và phái Koga, phái nào mạnh hơn?”
“Thực lực của hai bên không chênh lệch bao nhiêu.” Iga Chiho không muốn giấu giếm, cười lạnh: “Vậy rồi sao, cậu muốn dùng phái Koga uy hiếp tôi thả các cậu ra à?”
Trần Gia Bảo không trả lời Iga Chiho lời nói mà nói tiếp: “Tôi lại hỏi ông, với thực lực hiện tại của phái Iga, liệu phái Koga có thể bị tiêu diệt hoàn toàn không?”
Iga Chiho thầm kinh ngạc, không biết thiếu niên Việt Nam này muốn làm gì, sau một chút do dự, ông ta vẫn thành thật nói: “Không thể.”
Là một cường giả mạnh có tiếng của Nhật Bản, ông ta không cần phải nói dối, càng khinh thường việc nói dối.
Trần Gia Bảo gật đầu nói: “Tôi cũng thấy rằng không có cách nào loại bỏ hoàn toàn phái Koga, thậm chí phái Koga sẽ phản công, quét sạch hoàn toàn phái Iga.”
Một tia tức giận hiện lên giữa hai hàng lông mày của Iga Chiho, ông ta cười lạnh: “Sao chứ, cậu cho rằng mình và phái Koga liên kết với nhau, có phái Koga chống lưng cho cậu thì tôi không dám giết cậu?”
Iga Tsuki cũng rất tức giận. Phái Koga và phái Iga là kẻ thù không đội trời chung hàng trăm năm. Vậy mà Trần Gia Bảo không chỉ đến địa bàn của phái Iga để khiêu khích cô ta, giết chết Tojo Yusui mà bây giờ anh còn dùng phái Koga làm mất mặt phái Iga, thực đúng là đáng ghét.
Cô ta đột ngột siết chặt chuôi kiếm, nếu không phải biết mình không thể đánh bại Trần Gia Bảo thì cô ta đã rút kiếm ra chém anh rồi.
“Không phải.” Trần Gia Bảo lắc đầu, đứng chắp tay nói tiếp: “Tôi lại hỏi ông, nếu hy sinh Tojo Yusui mà có thể đổi lấy sự diệt vong của phái Koga thì liệu các ông có làm không?”
Anh vừa dứt lời, trong mắt Iga Chiho khẽ lóe lên một tia sáng, nếu có thể xóa sổ hoàn toàn phái Koga, đừng nói đến một Tojo Yusui, dù giết cả mười Tojo Yusui ông ta cũng không tiếc.
Nhưng thiếu niên người Việt Nam này đang làm cái quái gì vậy? Rõ ràng cậu ta đang đứng cùng Yoshimura Miyu của phái Koga. Tại sao lại nói rằng sẽ tiêu diệt phái Koga? Chẳng lẽ cậu ta và phái Koga có thù hận gì?
Iga Tsuki cũng ngạc nhiên không kém, bàn tay cầm kiếm cũng bất giác thả lỏng, hoàn toàn không hiểu Trần Gia Bảo có ý gì.
Bên kia, khi một người phái Iga hiểu tiếng Trung vừa phiên dịch lại lời nói của Trần Gia Bảo xong thì đám người phái Iga đã bắt đầu náo loạn, bàn tán xôn xao.
Toàn thân Yoshimura Miyu chấn động, mục đích thực sự của Trần Gia Bảo khi đến phái Iga không phải để chọc tức phái Iga mà là để đối phó với phái Koga sao?
Một linh cảm không lành dấy lên trong lòng cô ta.
Ngược lại là sự thích thú cùng tán thưởng trong mắt Vũ Nhược Uyên. Trên lãnh thổ của phái Iga, đối mặt với cường giả vô song Iga Chiho mà anh ta có thể vững vàng chiếm ưu thế thương lượng. Tên nhóc Trần Gia Bảo thật sự không làm mất mặt người Việt Nam.
Đột nhiên, Iga Chiho nghi ngờ hỏi: “Ý của cậu là sao? Cậu còn muốn tiêu diệt phái Koga sao?”