Chương 252
Với sự trợ giúp của các khúc cua hình chữ C, Mạnh Thắng đã thực sự bỏ xa Hương Giang!
“Chết tiệt!” Hương Giang tức giận nhấn ga đuổi theo, nhưng sau vài khúc cua nữa thì chiếc Maserati của Mạnh Thắng đã vượt xa khỏi tầm nhìn của chiếc Bentley.
“Ha ha, dám cùng tôi đua xe sao, đúng là muốn chết mà!”
Mạnh Thắng bật cười khúc khích khi nghĩ về việc chiếc Bentley trị giá hơn trăm tỷ đồng sẽ sớm thuộc về mình.
Bên kia, Hương Giang cắn chặt môi dưới, trong lòng cô cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, ngay cả Hàn Đông Vy cũng thở dài.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo nghiêm túc nói: “Dừng xe lại cho tôi thử xem sao, nói không chừng tôi có thể đánh bại anh ta!”
Hương Giang cho rằng mình nghe nhầm, sau khi Trần Gia Bảo nhắc lại lần nữa thì cô hoảng sợ mà nói: “Ông chủ, kỹ năng lái xe của Mạnh Thắng tuyệt đối thuộc hàng chuyên nghiệp rồi, thậm chí không thua kém gì những tay đua F1 thực thụ. Anh nghĩ anh có thể thắng anh ta sao?”
“Nếu cứ tiếp tục như vậy thì nhất định sẽ thua. Tôi muốn liều chết một phen!” Trần Gia Bảo bình tĩnh cười.
Hương Giang cắn môi dưới rồi cũng dừng lại để đổi vị trí với Trần Gia Bảo, nhưng trong lòng cô thì chẳng còn dám hy vọng gì nữa rồi.
Trần Gia Bảo cười nhẹ, anh chạm vào vô lăng rồi nhìn chiếc Maserati vừa phóng khỏi tầm mắt mình, trong lòng anh nảy lên một cảm giác phấn khích. Trần Gia Bảo đột nhiên nhấn ga, anh dùng hết tốc lực mà lao về phía trước.
“Chúng mày đang giở cái trò quỷ gì thế? Đang trên đường đua mà muốn đổi người, chẳng lẽ định từ bỏ?”
Mạnh Thắng nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Bentley đã ngừng lại, sau đó Trần Gia Bảo và Hương Giang cùng nhau xuống xe thay đổi vị trí, trong mắt loé ra một tia nghi hoặc. Đột nhiên, hắn cười lạnh một tiếng, nói: “Cho dù chúng mày có đổi người lái thành ai đi chăng nữa, cũng không phải là đối thủ của tao. Tốt thôi, đúng lúc có thể để cho hai người đẹp đây mở mang kiến thức một chút, xem Mạnh Thắng tao nghiền ép hắn thế nào. Để cho các cô biết ai mới là đàn ông đích thực!”
Nghĩ tới đây, Mạnh Thắng lập tức tăng tốc lần hai, muốn bỏ lại Trần Gia Bảo phía sau một đoạn thật xa. Mặt khác, lúc hai xe cách nhau gần mười mét, Trần Gia Bảo đang hết sức chăm chú lái xe Bentley, đột nhiên đem chân ga dưới chân đạp tối đa. Chiếc xe giống như một vệt sao băng màu xám bạc, lao vun vút trên đường đua, tốc độ nhanh chóng vô cùng. Quang cảnh ngoài cửa xe cũng chỉ kịp lóe lên rồi biến mất, dần dần, khoảng cách với chiếc Maserati phía trước cũng được rút ngắn càng ngày càng gần. Chiếc Bentley này là phiên bản có giới hạn mới nhất, tốc độ tối đa có thể đạt tới ba trăm hai mươi lăm kilomet trên giờ, cùng với tốc độ được quy định trên trục đường cao tốc tại Việt Nam không cách biệt mấy. Ở đoạn đường này có rất nhiều khúc cua, chỉ cần sơ sẩy một chút, tuyệt đối sẽ có cảnh người chết xe hư. Ngay cả cao thủ đua xe như Hương Giang cũng không dám đạp hết tốc độ, thế mà Trần Gia Bảo vừa biết lái xe, lại dám lái với tốc độ kinh người như thế. Đúng là đang đem mạng sống ra cá
cược.
“Trời ạ, ông chủ điên cuồng quá!”
Hương Giang nhìn mọi thứ đang diễn ra, trong lòng tràn ngập kinh hãi, sắc mặt có chút tái nhợt, trên trán cũng phủ kín mồ hôi lạnh. Hàn Đông Vy lại vô cùng
bình tĩnh. Tuy rằng, cô không rõ Trần Gia Bảo đua xe lợi hại đến mức nào, thế
nhưng cô tin chắc, Trần Gia Bảo tuyệt đối sẽ không đem an toàn tính mạng của cô ra đùa giỡn.
Phía trước, Mạnh Thắng nhìn qua kính chiếu hậu, thấy chiếc Bentley không ngừng tiếp cận xe mình, không nhịn được khẽ cau mày, lập tức cười lạnh một tiếng, khinh bỉ nói: “Ở cái đoạn đường nhiều khúc cua như thế này mày dám lái với tốc độ ấy, đúng là một thằng ngu.”
Trần Gia Bảo điều khiển chiếc Bentley, bên tai không ngừng truyền đến tiếng nổ vang rền của động cơ, càng ngày có cảm giác như cá gặp nước. Thậm chí anh còn có loại cảm giác bản thân đang hòa làm một với chiếc xe, điều khiển vô cùng dễ dàng.
“Lẽ nào, đây chính là cảm giác người và xe hòa vào làm một trong truyền thuyết?”
Trong lòng Trần Gia Bảo càng thêm hưng phấn, duy trì tốc độ tối đa, hoàn toàn tự tin vào bản thân. Dưới bầu trời đêm, chiếc Bentley màu xám bạc lao nhanh như sấm rền chớp giật, cùng với khoảng cách càng ngày càng rút ngắn, phút chốc, đã áp sát vào phía sau chiếc Maserati. Mắt thấy Trần Gia Bảo sắp vượt qua xe mình, lại thêm phía trước đột nhiên xuất hiện một khúc cua hình chữ S.
Trong mắt Mạnh Thắng lập tức lộ ra tia hưng phấn đắc ý. Hắn ta tin rằng, ở khúc cua hình chữ S trước mặt này, nếu như Trần Gia Bảo không muốn chết, nhất định sẽ phải giảm tốc độ xe tới mức thấp nhất. Đó chính là lúc hắn ta có thể triệt để bỏ qua cơ hội thắng của Trần Gia Bảo!
Mạnh Thắng đắc ý cười lạnh một tiếng, ngay lập tức bắt đầu gia tăng tốc độ, chuẩn bị vượt qua khúc cua phía trước.
Đột nhiên, con mắt của hắn ta bỗng trợn to. Bởi vì hắn phát hiện, Trần Gia Bảo vẫn không giảm tốc độ, thân xe trong nháy mắt lướt qua xe hắn nửa cái thân xe.