Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1491

Đầu tiên đương nhiên là Trần Gia Bảo có đủ khả năng thu mua lại tài sản của nhà họ Hoàng và các gia tộc lớn… Không, cũng không thể nói là thu mua, mà nên nói là thu hoạch!

Trần Gia Bảo lập tức gọi cho Phan Phi Uyên, sau khi bàn bạc cùng với Phan Phi uyên lại gọi cho Hàn Đông Vy để cô nhanh chóng đến tỉnh Phú Thọ một chuyến.

hông bàn đến sự sắp xếp của Trần Gia Bảo, bây giờ trong phòng của Bùi Tuệ Lâm tại biệt thự nhà họ Bùi, Lưu Vũ Tình đang nằm sấp trên chiếc giường lớn mềm mại, chiếc váy màu xanh có chút xộc xệch, để lộ đôi cánh tay trắng nõn, cầm điện thoại chơi vô cùng buồn chán, đột nhiên lại vứt điện thoại sang một bên, có chút bực dọc nói: “Tuệ Lâm, cậu nói xem chừng nào tụi mình mới được đi thành phố Yên Bái? Nếu cứ như thế này, nói không chừng Gia Bảo đã rời khỏi Yên Bái rồi.”

Bùi Tuệ Lâm ngồi trước bàn trang điểm, giữa hai lông mày có chút cau có, khổ sở nói: “Tớ cũng muốn ra khỏi cửa vậy, nhưng ai mà biết anh tớ lại cấm túc tớ ở đây không cho ra ngoài, cũng không biết khi nào anh ấy mới bỏ lệnh cấm túc, Vũ Tình tốt bụng, cậu lại tiếp tục ở đây với mình vài ngày nha.”

Thì ra cách đây vài ngày sau khi Lưu Vũ Tình và Bùi Tuệ Lâm đến nhà họ Bùi thì đều ở trong nhà, ban đầu Lưu Vũ Tình muốn đến thành phố Yên Bái để có một “cuộc gặp gỡ tình cờ thật đẹp” với Trần Gia Bảo.

Nhưng cũng không biết chuyện gì mà Bùi Thanh Phong ra lệnh cấm túc Bùi Tuệ Lâm, nghiêm cấm cô ấy ra khỏi nhà, thậm chí còn cắt cử hai người giám sát Bùi Tuệ Lâm.

Tuy Bùi Tuệ Lâm rất bực tức, nhưng cũng chỉ ngoan ngoãn ở trong nhà, mà Lưu Vũ Tình lại là bạn thân nhất của Bùi Tuệ Lâm, nhìn thấy Bùi Tuệ Lâm bị quản thúc ở nhà một mình vô cùng buồn chán, cô đành ở bên Bùi Tuệ Lâm, tạm thời huỷ bỏ kế hoạch đến thành phố Yên Bái.

Lúc này không biết Lưu Vũ Tình đang nghĩ gì, từ trên giường nhảy xuống suy đoán: “Cậu nói xem, có phải anh cậu biết tụi mình muốn đi Yên Bái tìm Trần Gia Bảo, nên mới ra lệnh cấm túc cậu?”

“Chắc là như vậy rồi…” Bùi Tuệ Lâm chưa nói xong, đột nhiên phụt một cái, có chút chột dạ: “Hừ, ai muốn đi Yên Bái tìm Trần Gia Bảo chứ, tớ chẳng qua là muốn đi cùng cậu thôi.”

Nhìn thấy dáng vẻ giấu đầu lòi đuôi của bạn thân mình, Lưu Vũ Tình phì cười một tiếng, đi qua kéo cánh tay của Bùi Tuệ Lâm, gật đầu theo lời cô ấy nói: “Phải phải phải, xứng đáng là chị em tốt của tớ, đúng là suy nghĩ cho tớ, có điều là tớ cảm thấy cậu chỉ làm tới mức đó thì thiếu chút thú vị.”

“Thiếu gì chứ?” Bùi Tuệ Lâm tò mò hỏi.

Lưu Vũ Tình đảo mắt một cái rồi đột nhiên bước tới một bước ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Bùi Tuệ Lâm, cười ở bên tai cô ấy: “Cậu cũng biết bên cạnh Trần Gia Bảo có rất nhiều cô gái xinh đẹp, mà ai cũng đều rất ưu tú, nếu tớ muốn cướp lấy Trần Gia Bảo, một mình tớ không đủ sức để làm được, nếu cậu thật sự nghĩ cho tớ, chi bằng cậu với tớ liên kết với nhau, hai người chị em tụi mình đồng lòng, cùng nhau quyến rũ Trần Gia Bảo, chắc chắn có thể cả hồn của Trần Gia Bảo cũng bị lôi ra ngoài. Đến lúc đó cậu đá Trần Gia Bảo đi, thì có thể trả thù anh ta rồi, mà đến cuối cùng bên cạnh Trần Gia Bảo chỉ còn lại một mình tớ, khiến cho cả trái tim Trần Gia Bảo hoàn toàn dành cho tớ, hai đứa mình ai cũng đạt được mục đích của riêng mình, cậu cảm thấy thế nào?”

Trái tim Bùi Tuệ Lâm nhảy lên, trước đây Lưu Vũ Tình đã từng đề nghị điều tương tự như vậy, chỉ là lúc đó chủ yếu là nói đùa thôi, nhưng hiện tại Bùi Tuệ Lâm có thể cảm nhận được lần này Lưu Vũ Tình thật sự nghiêm túc.

Cô chiêm nghiệm mãi không thể diễn tả được, nhưng nói đến chủ đề này trong ánh mắt loé lên một sự lúng túng, cả trái tai cũng đỏ lên, nói: “Hai đứa mình… hai đứa mình quyến rũ Trần Gia Bảo, cậu nói xem Trần Gia Bảo có thể động lòng không?”

Mắt Lưu Vũ Tình sáng lên, trong lòng biết sắp có kịch hay, ngay lập tức ưỡn ngực, biểu lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo ngập tràn năng lực, nói: “Đó là lẽ đương nhiên, dù sao hai đứa mình cũng là hai cô gái xinh đẹp của tỉnh Phú Thọ này, nhìn hết cái tỉnh Phú Thọ, ngoại trừ một số ít cô gái xinh đẹp như Bạch Ngọc Thanh và Nhậm Mộng Vũ có thể so sánh với chúng ta thì còn cô gái nào có thể sánh bằng chúng ta nữa chứ?

Dù cho cô gái bên cạnh Trần Gia Bảo đẹp như thế nào, nhiều lắm cũng chỉ ngang ngửa hai đứa mình, hai cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc như mình chủ động tấn công, chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ gục ngã trước sắc đẹp của hai người chúng ta, trở thành kẻ tôi tớ dưới trướng hai đứa mình.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK