Mục lục
Cực Phẩm Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1982

Chưởng kình mạnh mẽ xung kích khiến bên má Trần Gia Bảo đau rát, thậm chí đến cả đám người vây xem xung quanh cũng cảm thấy lồng ngực như bị đè ép, cảm thấy buồn nôn khiến bọn họ không khỏi kinh sợ trước cảm giác áp bách này.

Trần Gia Bảo khẽ nhíu mày, khí thế của chưởng kình này còn mạnh hơn Cung Chính Thiên ở tỉnh Ngọc Vân trước kia vài lần, xem ra Vũ Lâm Giang còn mạnh hơn một bậc so với Cung Chính Thiên.

Trần Gia Bảo biết kiếm khí bình thường của bản thân mình hoàn toàn không thể nào ngăn được Vũ Lâm Giang, anh vừa động tâm niệm liền cầm Trảm Nhân Kiếm đâm về phía Vũ Lâm Giang.

Tốc độ cực nhanh, uy lực cũng rất mạnh dễ dàng phá vỡ chưởng kình của Vũ Lâm Giang rồi tiến đến trước mặt Vũ Lâm Giang.

Vũ Lâm Giang khẽ nhíu mày, lúc ông ta đứng trên đài chủ tịch, ông ta cũng đã được chứng kiến uy lực đáng sợ của Trảm Nhân Kiếm, cho nên ông ta cũng không hề lơ là mà lập tức vận khởi toàn lực, bàn tay phải tỏa ra một tầng ánh sáng vàng kim nhàn nhạt đập thẳng lên thân kiếm của Trảm Nhân Kiếm.

Chỉ nghe tiếng kim loại va vào nhau, sau khi Trảm Nhân Kiếm giằng co với một chưởng của Vũ Lâm Giang một hồi, chưởng kình của Vũ Lâm Giang vậy mà lại chuyển hướng chếch lên trời.

Vũ Lâm Giang cũng bị uy lực của Trảm Nhân Kiếm ngăn lại nên mới chậm rãi đáp xuống từ trên không.

Trần Gia Bảo thầm ngạc nhiên, Cung Thiên Kình trước kia cũng chỉ dựa vào đao cương mạnh mẽ, lấy cứng chọi cứng mới áp chế được Trảm Nhân Kiếm, mà Vũ Lâm Giang lại chọn cách lấy nhu chế cương, chuyển hướng đi của Trảm Nhân Kiếm, từ đó có thể thấy được, Vũ Lâm Giang không chỉ có thực lực hơn người mà còn có bản lĩnh vô cùng cao siêu.

Ở bên kia, Vũ Vô Song cùng Vũ Cửu Bảo nhìn nhau rồi đều thấy được nét vui mừng trong mắt đối phương, lão Giang là cường giả hàng đầu núi Vụ Ẩn, bản lĩnh quỷ thần khó lường. Lão Giang mà đã đích thân ra tay thì lần này Trần Gia Bảo nhất định sẽ bại trận không thể nghi ngờ!

Đám người xung quanh lại lần nữa cảm thấy căng thẳng, ngay đến cả đại lão như lão Giang cũng đã ra trận thì chỉ e rằng Trần Gia Bảo sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

Vũ Lâm Giang đánh giá Trần Gia Bảo xong bỗng thở dài, nói: “Cậu còn trẻ tuổi mà đã có thể tu luyện đến cảnh giới Bán Bước Truyền Kỳ như vậy có thể nói là hiếm có khó tìm, cũng thực khiến tôi kinh ngạc; hơn nữa, đối mặt với sự vây công của năm cường giả mà cậu còn có thể khiến một người bị thương, một người tàn phế, một người chết trận, còn có thể áp chế được Vũ Vô Song cùng Vũ Cửu Bảo đã toàn lực tấn công chỉ bằng thực lực Bán Bước Truyền Kỳ của mình lại càng khiến tôi cảm thấy kinh ngạc.”

“Mà điều khiến tôi cảm thấy kinh ngạc nhất chính là Thiên Hành Cửu Châm, Quỷ Môn Thập Tam Châm, Vô Cực Quyền, Trảm Nhân Kiếm, còn có Châm Cửu Thiên Giáp Kinh, hay thậm chí là thần kỹ thứ hai của Trảm Nhân Kiếm – bằng không ngưng tụ… vô số những vũ kỹ cùng y thuật thần kỳ trên người cậu đều là bảo vật hiếm có mà người đời hằng ao ước.”

“Mà Trần Gia Bảo cậu lại có thể học được nhiều bí kíp bất truyền như vậy cũng thực là khó mà tưởng tượng. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì với tu cách cùng bản lĩnh này của cậu thì cả nước Việt Nam sau này đều sẽ sục sôi vì cậu; nếu như cu chết trên núi Vụ Ẩn này thì cũng rất đáng tiếc nên tôi khuyên cậu vẫn nên đầu hàng sớm thôi, tôi xin thay mặt toàn núi Vụ Ẩn cam đoan với cậu rằng chỉ cần cậu nói ra bí mặt của Thiên Hành Cửu Châm thì người nhà họ Vũ ở núi Vụ Ẩn này sẽ tha cho cậu một lần.”

Vũ Vô Song vội vàng nói: “Lão Giang, Trần Gia Bảo đã học Quỷ Môn Thập Tam Châm mà Quỷ Y Môn xưa nay không truyền ra ngoài, hơn nữa còn chém đứt một tay của Chính Phi, ông tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua cho cậu ta như …”

Ông ta còn chưa nói dứt lời,Vũ Lâm Giang đã phất tay ngăn ông ta nói tiếp rồi mới nói: “Làm người không thể quá tham lam, nếu không phải là nhà họ Vũ chúng ta muốn cướp Thiên Hành Cửu Châm của Trần Gia Bảo thì cánh tay đó của Trầm Minh cũng sẽ không bị chặt mất, hơn nữa với y thuật của nhà họ Vũ thì cũng chưa chắc đã không thể nối lại tay cho Trầm Minh nên hiện giờ cứ làm theo những gì tôi nói đi.”

Sắc mặt Vũ Vô Song khẽ đổi, lão Giang đã nói như vậy thì ông ta cũng chỉ đành làm theo, hơn nữa, thực lòng mà nói thì hiện giờ ngoài lão Giang ra, e rằng chẳng ai có thể áp chế được Trần Gia Bảo. Nếu lão Giang đã có lòng tha cho Trần Gia Bảo thì ông ta cũng chẳng thể nào ngăn lại được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK