Tần Tang nhìn thấy cảnh này, tự giễu cười một tiếng. Dịch Thiên Niết làm gì có khả năng xuất hiện nơi đây, chính mình đúng là chim sợ cành cong, nhưng mà nếu bộ pháp khí cấm chế này là tự tay Dịch Thiên Niết luyện chế, chẳng lẽ hắn đã để lại một phần lực lượng ở bên trong?
Tần Tang không rõ tình hình cụ thể, đành dựa theo phương pháp tế luyện Triệu Viêm đã truyền cho hắn để tế luyện Tam Giác Vân Kỳ.
Bốn người đều y như vậy, bên trong lầu gỗ lặng yên không một tiếng động.
Không lâu sau, bốn cái Tam Giác Vân Kỳ lần lượt xuất hiện tình huống kỳ lạ, từng luồng khói mây bay ra từ Tam Giác Vân Kỳ, bên trong khói mây là từng dòng điện ngoằn ngoèo đan chéo, mơ hồ có tiếng sấm vang rền.
Đến lúc này, Triệu Viêm ở bên cạnh giơ lên một miếng bảo ngọc trong suốt hấp thu toàn bộ ánh chớp trong trong đám mây mù, trả lại không gian yên tĩnh cho lầu gỗ.
Thời gian dần trôi đi.
Đám người Tần Tang đã tế luyện xong pháp khí cấm chế, ngồi chờ mòn mỏi bên trong lầu gỗ, mãi vẫn không thấy bóng dáng Dư Hóa, chẳng biết hắn đi đâu rồi. Hơn nữa, Tần Tang bị Triệu Viêm nhìn chằm chằm, căn bản không tìm thấy cơ hội chuẩn bị Ô Mộc Kiếm, đành phải nhẫn nại.
Không biết qua bao lâu, mặt đất đột nhiên rung chuyển.
Từ Chưởng Môn Phong truyền ra một tiếng gầm thét giận dữ:
-Kẻ nào!
Triệu Viêm mừng rỡ, mở ra then cài cửa, chỉ thấy giữa không trung Nguyên Chiếu Phong xuất hiện hình ảnh Âm Dương Song Ngư Đồ vô cùng to lớn, là biểu tượng của đại trận hộ phái.
Phía trên Song Ngư Đồ là Hắc Viêm* cuồn cuộn vô tận, che khuất cả bầu trời.
*Hắc Viêm: lửa đen
Gió lạnh gào thét, quỷ ảnh chập chờn ẩn hiện giữa ngọn lửa Thiên Ma, tiếng kêu vang làm người chấn động hồn phách, bên ngoài phảng phất xuất hiện bách quỷ dạ hành*. Ngay tại lúc này, vô số ác quỷ kẻ trước ngã xuống, người sau tiến lên, hung tàn đập xuống đại trận hộ pháp của Nguyên Chiếu Môn.
*Bách quỷ dạ hành: ý chỉ hàng trăm quỷ quái xuất hiện trong đêm đen.
Có kẻ khằng khặc cười to:
-Kế lão quỷ, lúc đánh lén ta ở chiến trường cổ tiên có từng nghĩ đến lúc này?
Vạn quỷ đồng thời hô to, dãy núi Nguyên Chiếu Môn chấn động, trong hồ nổi lên sóng lớn ngập trời.
Đúng lúc này, trên đỉnh núi Nguyên Chiếu Phong truyền ra một tiếng chuông đinh tai nhức óc, vang vọng chân trời.
Chuông này vừa vang, nói rõ sư môn gặp phải nạn lớn!
"Vèo vèo..."
Nguyên Chiếu Môn đột nhiên loạn hết cả lên, từng luồng ánh sáng từ mỗi nơi trong môn bay vút lên trời. Đám đệ tử ai cũng lo lắng hãi hùng nhìn xem cảnh tượng kinh khủng trên không, đến tột cùng vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Triệu Viêm đóng lại cửa sổ, trầm giọng nói:
-Kết trận! Biến đổi độn thuật!
Tần Tang trở nên nghiêm túc. Bước chân bốn người biến hóa, mỗi người cầm cờ, chia ra đứng bốn phía trước sau, trái phải của Triệu Viêm.
Bàn tay Triệu Viêm nâng bảo ngọc. Hắn vừa ra lệnh, bốn người Tần Tang giơ cao Tam Giác Vân Kỳ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
Tần Tang cảm thấy Tam Giác Vân Kỳ ở trong tay như là một cái hố sâu không đáy, nuốt chửng linh lực trong người mình một cách mãnh liệt, thật may là không kéo dài quá lâu.
Bốn cây Tam Giác Vân Kỳ bay phần phật, bốn loại khói mây màu sắc khác nhau phun ra, bao phủ xung quanh năm người, từ bên ngoài nhìn vào, năm người thế mà lại biết mất tại chổ.
Triệu Viêm khẽ la một tiếng:
-Đi!
Năm người lặng lẽ rời khỏi lầu gỗ, chạy thẳng xuống núi.
...
Nguyên Chiếu Phong, phía trước động phủ của Thái Thượng tông chủ.
Cửa đá đóng chặt, chưởng môn đương thời của Nguyên Chiếu Môn - Huyền Thành Tử đi tới đi lui ở bên ngoài động phủ, khi thì ngẩng đầu nhìn trời, khi thì dán mắt vào cửa phủ, lòng như lửa đốt.
Lúc này, phía dưới lao lên vài đường độn quang, rơi xuống xung quanh Huyền Thành Tử. Người đến đều là chủ quản của các đường*.
-Chưởng môn, thanh thế địch to lớn, Chuông Trấn Tà đều đã gõ vang, Thái thượng tông chủ vẫn chưa xuất quan sao?
Một lão giả mặt đỏ vì gấp mở miệng hỏi thăm.
Huyền Thành Tử lộ ra vẻ sầu khổ, há mồm định nói, cửa đá đột nhiên mở ra, bên trong truyền đến âm thanh vang dội:
-Đều tiến vào đi.
Mọi người mừng rỡ, nối đuôi nhau mà vào.
-Đệ tử bái kiến Thái Thượng tông chủ!
Mọi người đồng loạt hành lễ. Huyền Thành Tử ngẩng đầu lên, vội vàng nói:
-Sư tôn, ma đầu bất ngờ đánh tới không hề báo trước. Đệ tử chỉ kịp mở ra đại trận, vẫn chưa biết lai lịch của ma đầu, bên ngoài lửa quỷ ngút trời, xin sư tôn suy xét quyết định.
Thái Thượng tông chủ của Nguyên Chiếu Môn râu tóc bạc trắng, nhưng khuôn mặt lại mang dáng vẻ thiếu niên. Lão vẫn luôn ngẩng đầu nhìn chăm chú giữa không trung, ánh mắt như có thể xuyên thấu qua động phủ nhìn thấy đại trận bên ngoài.
-Ta đã biết, kẻ đến đây là Dịch lão quỷ của Khôi Âm Tông, hơn nữa, ba tên ma đầu Kim đan của Khôi Âm Tông đều tới.