Tần Tang nghe nói Nguyên Chiếu Phong chính là nơi linh mạch quần sơn hội tụ,chẳng lẽ vị lão giả này hấp thu linh lực từ trong linh mạch , chống đỡ đại trận sao?
Nhưng trên hộ tông đại trận có khá nhiều vết rạn loang lổ, tình hình hiện tại có vẻ không ổn cho lắm.
Tần Tang lặng lẽ trèo lên một chỗ cao nhìn xung quanh , phát hiện bên trong Nguyên Chiếu Môn hoàn toàn đại loạn, đệ tử trong môn như rắn mất đầu, từng đạo độn quang bay loạn, phía xa còn truyền đến tiếng la hét ầm ĩ.
Suy nghĩ một thoáng, Tần Tang thu Tứ Vân Thần Cấm lại, thôi động Bằng Hư Phong lao mình về phía Hồi Dương Cốc.
Không ngờ, khi Tần Tang vừa đi ngang qua Hành Vân Cốc liền bị Mạnh Như Hối chặn đứng, thầy huynh đệ đồng môn đều đứng bên ngoài Hành Vân Cốc, trên mặt đầy vẻ lo lắng.
-Tần sư đệ, ngươi đi đâu vậy? Ta tìm ngươi cả nửa ngày rồi đấy.
Mạnh Như Hối mặt mũi tràn đầy lo lắng nói .
Tần Tang đã sớm nghĩ kỹ ra lý do, ngữ khí kinh sợ nói:
-Ta ở Giảng Pháp Đường nghe giảng, sau khi sư môn phát sinh dị biến, sư thúc kêu bọn ta đi tìm chỗ trốn, hiện tại ta mới dám đi ra. Mạnh sư huynh, tình hình bây giờ như thế nào, sư môn có an bài gì cho chúng ta không?
Mạnh Như Hối nói:
-Vừa nãy có một vị sư thúc truyền âm cho ta, nói sư môn muốn tập hợp lực lượng của đại trận lại liều chết với lũ ma đầu kia. Ma môn nhân thủ không đủ, nên sẽ không ra tay với tu sĩ Luyện Khí kỳ như chúng ta , chờ đại trận mở ra, mọi người chia nhau ra chạy, chờ khi. . .
Nói còn chưa dứt lời, đột nhiên nghe thấy tiếng sét đánh giữa trời quang.
Mọi người sợ hãi ngẩng đầu, chỉ thấy phía biên giới của đại trận hộ tông, vỡ ra một cái khe lớn, sụp mất một góc, vài toà núi ở biên giới đại trận đều vỡ vụn, đất đá văng tứ tung, ma viêm xuống trên núi, khí diễm lập tức tăng vọt, muốn đốt cháy tất cả, đệ tử Nguyên Chiếu Môn kinh sợ mãi không thôi.
Đại trận hộ tông...Bị phá rồi!
-Đi mau!
Mạnh Như Hối tế ra pháp khí Phi Châm, vung cánh tay hô lên.
Chỉ trong chốc lát, cả Nguyên Chiếu Môn phát ra vô số đạo độn quang, giống như đôm đóm dưới trời đêm, chúng đệ tử Nguyên Chiếu Môn mỗi người dựa vào thủ đoạn của chính mình, chạy trốn về bốn phương tám hướng.
Tần Tang cố ý lưu lại phía sau, né tránh Mạnh Như Hối, ngoại trừ Mạnh Như Hối, đồng môn ở Hành Vân Cốc gần như đều không quen hắn, sẽ không chú ý tới hắn.
Chạy theo đám đệ tử ra khỏi Nguyên Chiếu Môn, Tần Tang tách khỏi đội ngũ, một mình phi độn về phia Tây Nam.
Hắn sợ chẳng may có tu sĩ cấp cao của Khôi Âm Tông ở bên ngoài chặn đường, nên một mực ẩn nấp vô cùng cảnh giác.
Cho đến khi bay ra khỏi Nguyên Chiếu Môn rất xa đều không có bị ngăn cản, lúc này Tần Tang mới định thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên phía sau lưng xiết chặt, một cơn cuồng phong hung mãnh ập tới, đem hắn cuốn vào trong sơn lâm.
Bầu trời đêm mà sáng như ban ngày!
Tần Tang đứng lên từ trong một đống bùn nhão, phủi phủi cành cây trên người, nhổ ra lá mục và máu tươi trong miệng, nghiêng đầu sang chỗ khác, kinh ngạc nhìn về phía Nguyên Chiếu Môn.
Một ông mặt trời hiện lên phía chân trời, chiếu rọi toàn bộ Nguyên Chiếu Môn.
Cả một tòa sơn mạch đều sáng bừng lên như ban ngày.
Dãy núi đổ nát, chim muông dáo dác chạy trốn.
Liên tiếp vài tiếng gầm thét vang lên, ẩn chứa trong đó sự bi thương phẫn nộ cùng cực.
Sau đó ánh sáng chói lọi bao phủ mọi thứ, đại địa chấn động không ngừng, không thể quan sát được gì.
Hai mắt Tần Tang nhắm thật chặt, trong lòng thất kinh, không biết nơi đó xảy ra chuyện gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được ba động kinh khủng đến cực điểm từ kim sắc đại nhật kia.
Chờ khi quang mang ảm đạm dần, tầm nhìn dần khôi phục, Tần Tang phát hiện tòa Nguyên Chiếu Phong cao vút tầm mây lại bị chặt đứt ngang, thậm chí vài ngọn núi bên cạnh cũng ngắn mất một đoạn.
Đây là sức phá hoại của tu si Kết Đan kỳ sao, Trong lòng Tần Tang thầm cảm thấy sợ hãi và chờ mong .
Ánh mắt Tần Tang khẽ biến, hắn vốn định tìm một chỗ nào đó để quan sát tình hình.
Trước đó hắn cũng không bài xích ma đạo, đối với chính ma phân tranh ở Tu Tiên Giới cũng không có trực tiếp cảm nhận, nên cũng không cảm thấy căm ghét quá cho lắm, đặc biệt là sau khi nghe vị thiếu niên lực lưỡng kia nói đến nội tình của Thăng Tiên đại hộiở Bất Quái cấm địa, Tần Tang càng thêm chắc chắn rằng dù có là người của chính đạo cũng chưa chắc trong sạch .
Hắn chỉ đơn giản là muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, để cho bản thân có thể sống lau thêm một chút, nên hắn mới kiên quyết rời khổi Khôi Âm Tông.
Giữa Chính đạo và Ma đạo có sự khác biệt rất rõ ràng.
Nguyên Chiếu Môn còn biết dùng Thăng Tiên đại hội thu hút tán tu vào Bát Quái cấm địa, che giấu mục đích thật sự của họ, không để cho đệ tử của họ phải chết.
Nếu đổi thành Khôi Âm Tông, coi như đêm tính mạng của môn hạ đệ tử lấp vào, chỉ sợ Dịch Chưởng môn cũng không chần chờ một giây phút nào, ngẫm lại mới thấy vong hồn trong Âm Sát Uyền nhiều hơn không biết bao nhiêu lần so với Bát Quái cấm địa.
Có đạo lý không tiếc bất cứ giá nào, trong Tu Tiên giới, tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ, nếu sau lừng không có chỗ dựa, một khi có biến cố gì xảy ra , nói không chừng liền là một trong các vật tế, trong ma môn lại càng đễ trở thành vật tế hơn .
Ví dụ như Lương Diễn đi, có quan hệ thân cận với Việt Võ, không ai dám trêu chọc hắn. Hoặc như Việt Võ, bản thân là Tu sĩ Trúc Cơ kỳ, là chiến lực trung kiên của tông môn, mới có thể bảo toàn mạng sống.
Đáng tiếc hắn chỉ là một tiểu tử ăn bữa nay lo bữa mai.
Nhưng bởi vì cái gọi là thời thế thay đổi, nên mới phải lao vào cái vũng nước đục này.