Một bóng quỷ bay ra từ trong cơ thể rồi nở nụ cười quái dị. Lương Diễn hừ lạnh một cái, từ lòng bàn tay bay ra một lá cờ, lá cờ phấp phới tạo ra từng luồng khí đen vây quanh bóng quỷ kia.
Bóng quỷ điên cuồng giãy giụa bên trong luồng khí đen, từ đầu tới cuối đều không thể thoát ra được, cuối cùng lại bị luồng khí đen kia chiếm đoạt.
Lương Diễn thu hồi lá cờ, phất tay tạo ra một luồng hỏa quang thiêu hủy sạch sẽ thi thể trong động phủ.
Xung quanh động phủ, các đệ tử đang tu luyện bị kinh động, họ mở cửa động đi ra. Sau khi chứng kiến trọn vẹn một màn này, họ liền thi lễ với Lương Diễn một cái, lạnh nhạt nhìn qua Tần Tang và những người khác xong liền làm như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục quay về động phủ của mình để tu luyện tiếp, dường như không có ý kiến gì với chuyện này cả.
Trong động phủ trống rỗng chỉ còn lại không gian tối tăm, rồi bị gió lạnh cuốn thành một luồng khói bay tán lạc trong thung lũng. Thứ mà người thiếu niên kia để lại chỉ còn những vết cào trên mặt đất.
Lương Diễn dẫn bọn họ xuống nấc thang tầng bảy tầng tám, đi tới trước một động phủ rồi nói:
-Động phủ ở dãy này chưa có chủ nhân, các ngươi tùy ý chọn một động phủ cho riêng mình rồi bắt đầu khổ tu đi. Mỗi tháng Việt sư thúc sẽ mở một buổi thuyết pháp cuối tháng, nếu các ngươi có thắc mắc gì trong lúc tu hành thì có thể thỉnh giáo Việt sư thúc vào hôm đó.
Mọi người yên lặng không nói, lén nhìn những động phủ tối thui này tới xuất thuần, trong những động phủ này có phải cũng từng xuất hiện tình cảnh tương tự rồi không?
Lương Diễn thấy vậy liền mỉm cười nói:
-Làm sao, vừa gặp tình huống nho nhỏ này đã thấy sợ rồi? Nếu không muốn chết thì nhớ kĩ những lời ta vừa nói, đầu tiên phải dùng thần thức áp chế Diêm Vương, khiến cho nó hoàn toàn thần phục các ngươi rồi mới tiến vào Âm Sát cốc hấp thu Âm Sát khí. Tác dụng của Diêm La Phiên rất mạnh, các ngươi nhất thiết phải áp chế lòng tham của mình lại, lúc hấp thu phải liệu sức mà làm, tuyệt đối không được cho Diêm Vương có cơ hội tránh thoát. Nếu không bị nó cắn trả thì thần tiên cũng khó cứu được các ngươi, vị sư đệ vừa rồi chính là vết xe đổ! Ghi nhớ kỹ! Nhớ cho kỹ!
Vừa dứt lời, Lương Diễn đã dùng pháp khí rời đi.
Tầng Tang và những người khác nhìn nhau, ai cũng không nói nên lời, vì thế họ liền đi chọn động phủ cho riêng mình. Khi Tần Tang định vào trong động phủ thì đột nhiên nghe thấy truyền âm của Đàm Kiệt:
-Tần đại ca, ngươi có ý kiến gì với Diêm La Phiên không?
Tần Tang dừng chân lại, nghiêng đầu nhìn Đàm Kiệt đang đứng trước cửa động phủ bên cạnh, bộ dáng tỏ ra lo lắng.
Thấy vẻ mặt của Đàm Kiệt, Tần Tang biết có lẽ hắn ta đã bị dọa sợ bởi hình ảnh vừa rồi, hắn từng thấy qua sự đáng sợ của Diêm Vương. Nếu không phải có ngọc phật che chở thì hắn đã sớm thành bữa ăn trong bụng Diêm Vương rồi.
Nhưng trừ nguy hiểm bị Diêm Vương cắn trả ra thì từ khi tu hành tới giờ, Tần Tang vẫn chưa phát hiện Diêm La Phiên có tai họa ngầm nào khác.
Nghĩ tới đây, Tần Tang liền truyền âm nhắc nhở:
-Đàm sư huynh, nghe Lương Diễn sư huynh nói trong Khôi Âm tông có hơn nghìn đệ tử cũng đang dùng Diêm La Phiên để tu luyện, chắc hẳn tác dụng thần kì của Diêm La Phiên đã được nghiệm chứng trước rồi. Nhưng tính nguy hiểm của bí pháp quá lớn, chúng ta phải cẩn thận nhiều hơn một chút.
Đàm Kiệt gật đầu, không nói thêm gì nữa, mang theo tâm sự nặng nề vào trong động phủ.
Đóng kín cửa động, Tần Tang ngồi trên giường đá lấy ngọc Ôn Dương châu ra đeo lên người. Không cần dùng linh lực thúc giục, ngọc Ôn Dương châu đã mang tới hơi ấm xua tan đi khí lạnh trên cơ thể, nhưng lại không thể xua tan đi được trái tim lạnh lẽo của Tần Tang.
Nghe tận tai nhìn tận mắt, Lương Diễn không chút chậm trễ mà thiêu hủy thi thể, và biểu tình không chút lạ lẫm của những người khác khiến Tần Tang nhận ra rằng, trong Khôi Âm tông này, cho dù là tính mạng của đệ tử môn hạ cũng không khác gì so với phàm nhân bên ngoài, đều như cỏ rác.
Có lẽ, chỉ có đạt được Trúc Cơ kỳ thì mới đạt được địa vị nhất định.
Tần Tang tin rằng bản thân có ngọc phật che chở thì sẽ không sợ bị Diêm Vương cắn trả, muốn bộc lộ tài năng trong đám sư huynh đệ không khó lắm, nhưng Tần Tang lại rất sợ bị người khác nhìn ra sự khác thường của mình.
Mặc dù Việt sư thúc nói đệ tử trong môn hạ không được chém giết lẫn nhau, nhưng nếu người giết người đoạt bảo là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì sao?
...
Động phủ vẫn sơ sài như vậy.
Tần Tang đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn tu luyện đột nhiên mở mắt ra, lặng lẽ đẩy cửa đá của động phủ, thấy trong sương mù của Âm Sát Uyên có một bóng dáng mảnh khảnh chợt lóe lên rồi biến mất, từ bóng lưng có thể nhìn ra được người này chính là sư tỷ Sử Hồng đã nhập môn cùng lúc với hắn.
Tần Tang ngây người trong Khôi Âm tông một tháng, vừa hay tới thời điểm cuối tháng.
Việt sư thúc mở đàn thuyết pháp, Tần Tang mang theo nghi ngờ nhiều năm của mình thỉnh giáo một lần với Việt sư thúc, cuối cùng nguyên nhân xuất hiện cổ bình.
Hóa ra, mỗi khi người tu tiên đột phá cảnh giới đều gọi là điểm mấu chốt, nếu không đủ tư chất thì bị kẹt lại tám năm, mười năm không thể đột phá cũng là chuyện thường.
Mà khi Luyện Khí kỳ ở tầng thứ ba, tầng thứ sáu và tầng thứ chín, thân xác và thần thức sẽ có chút thay đổi nho nhỏ, cổ bình sẽ càng kiên cố hơn, và độ khó đột phá điểm mấu chốt cũng lớn hơn.
Ba điểm mấu chốt này, cái sau càng khó hơn cái trước, còn Hồn Đan chỉ có tác dụng đẩy nhanh tốc độ tu luyện và trợ giúp đột phá nên Tần Tang mới thuận lợi nhiều như vậy.