Mục lục
Khấu Vấn Tiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Túi Giới Tử của bọn họ cũng hoàn toàn bị Huyền Âm Lôi nổ nát.

Triệu Viêm ghi nhớ chuyện này trong lòng, quyết định sau khi trở về sẽ thỉnh giáo Chưởng môn một chút.

-Phù!

Triệu Viêm thở dài nhẹ nhõm, cầm lấy hộp ngọc trong ngực nhìn thoáng qua, cười to một tràng, sau đó cẩn thận thu vào Túi Giới Tử, rồi lập tức ngồi xếp bằng, khôi phục linh lực.

Triệu Viêm không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, bây giờ hắn chỉ sợ kinh động tới Kim Đan Thượng Nhân của Nguyên Chiếu Môn. Đối mặt với Kim Đan Thượng Nhân, cho dù hắn có nhiều Huyền Âm Lôi đi nữa cũng khó mà bảo toàn mạng sống.

Hiện tại xem ra, tu sĩ Nguyên Chiếu Môn đều đã bị cao thủ sư môn kéo chân.

Nhưng Triệu Viêm không biết tình cảnh bên ngoài, nên vẫn muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này, lần này hắn hoàn thành viên mãn nhiệm vụ mà chưởng môn giao cho, sau khi trở về nhất định sẽ được trọng thưởng, đột phá Trúc Cơ kỳ là nằm trong lòng bàn tay!

Ngay lúc Triệu Viêm vận chuyển công pháp để khôi phục linh lực.

Bên trong Tam Tai Phệ Tâm Trận, Tần Tang vẫn nằm bẹp dí trên mặt đất không nhúc nhích.Vết thương trên lưng làm người ta cảm thấy giật mình, nếu như là người phàm chỉ sợ đã chết từ bày đời tám hoánh.

Đột nhiên Tần Tang rên rỉ một cách yếu ớt, hai tay Tần Tang nắm lấy mặt đất, cố chịu đừng trên sự đau nhức kịch liệt trên lưng, miễn cưỡng ngồi dậy, vết thương bị động tới, nhịn không được cắn răng hít sâu một cái.

Tần Tang vội vàng lấy ra một chút linh đan từ Túi Giới Tử, hắn từng hỏi Mạnh sư huynh ở hành Vân Cốc, nhận được linh đan từ người đan ông đội mũ rộng vành, tát cả đều đan dược trị thương, chỉ là vị thuốc có chút khác nhau, có phẩm chất cao như Thủy Lộ Hoàn, có chút chỉ là thuốc trị thương của phàm nhân, Tần Tang cũng không để ý nhiều như vậy, lấy đại hai viên đan dược uống vào.

Vết thương phía sau lưng thay đổi nhanh chóng, một vài vết thương nhỏ bắt đầu kết vảy, sự đau đớn giảm đi rất nhiều.

Hai kiện pháp khí phòng ngự không có phí công bị hủy diệt, trong lòng hắn âm thầm cảm thấy may mắn.

Nhớ lại cảnh tượng nguy hiểm vừa rồi, Tần Tang vẫn còn cảm thấy kinh hãi.

Hạt châu đó rốt cuộc là thứ gì?

Chỉ cần một chút dư ba đã hủy đi hai kiện pháp khí phòng ngự của hắn, để cho hắn trọng thương đến như vậy, may mà hắn phản ứng nhanh, thấy tình huống không ổn lập tức sử dụng Bằng Hư Phong chạy trốn, nếu không hắn chỉ sợ sẽ giống như tấm lụa pháp khí màu xanh kia, trực tiếp hóa thành không khí.

Tần Tang không đợi vết thương trên người khỏi hẳn, đã đứng dậy xem xét tình hình xung quanh, xem mình đang đứng ở chỗ nào.

Mặt đất lạnh như băng, xung quanh đều là khói bụi, làm cản trở tầm nhìn của Tần Tang đi nhiều.

Đã bị cuốn vào bên trong Tam Tại Phệ Tâm trận, ý thức của hắn vẫn cực kỳ tỉnh táo, thần trí không có bị mê loạn, cũng không cảm giác được tâm ma trong người, có thể thấy được ngọc phật đã bảo hộ Nguyên Thần của hắn tốt như thế nào.

Tuy nhiên, bây giờ Tần Tang lại lo lắng hắn sẽ bị vây chết trong đại trận này.

Nếu như không có Tứ Vân Thần Cấm, lấy tu vi của hắn, căn bản không thể thoát ra Tam Tai Phệ tâm trận. Muốn thoát thân từ nơi này, hắn nhất định phải đoạt được Tử Vân Thần Cấm, mà hy vọng duy nhất của hắn chỉ có Ô Mộc Kiếm.

Nghĩ tới đây, Tần Tang cũng không thể an tâm trị thương, nhịn đau đứng lên, thăm dò xung quanh một lần nữa, làn khói bụi xung quanh không hề có bất cứ sự thay đổi nào, cũng chưa từng xuất hiện nguy hiểm.

Tần Tang bước vài bước, đám khói bụi trước mặt bỗng tan dần, hắn lập tức ngừng lại, tránh bị Triệu Viêm phát hiện, ném cho hắn một hạt châu nữa thì toi.

Thôi động Lạc Vân Sí ẩn nấp thân ảnh, Tần Tang lặng lẽ đi ra ngoài không một tiếng động, hắn liếc mắt đã thấy Triệu Viêm.

Hắn ngồi xếp bằng tại chỗ khôi phục linh lực , chắc chắn không nghĩ tới Tần Tang vẫn còn sống, cho nên không sử dụng bất cứ thủ đoạn phòng hộ nào.

Tần Tang lặng lẽ lui về Tam Tai Phệ Tâm Trận, sờ sờ vết thương trên lưng, cảm giác không có gì đáng lo, khoanh chân ngồi xuống đất, triệu hồi Ô Mộc Kiếm, sau đó lấy viên trung phẩm linh thạch đã cất giữ rất lâu từ trong Túi Giới tử, hai tay nắm chặt, hít sâu một hơi, bình tâm nhập định.

Ô Mộc Kiếm lơ lửng phía trước Tần Tang, ô quang trên thân kiếm lập lòe bất định, phi thường không ngờ tới.

Tần Tang lấy thần thức câu liên linh kiếm, điên cuồng hấp thu linh thạch bên trong linh lực, theo những linh lực này tràn vào đan điền, nguyên bản ổn định khí hải lập tức bắt đầu cuồng bạo, kinh mạch cũng truyền tới như tê liệt kịch liệt đau nhức.

Không hổ là trung phẩm linh thạch, Tần Tang âm thầm cảm khái.

Nếu như đặt ở một năm trước Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, Tần Tang đoán chừng mình đã sắp không chống đỡ nổi nữa, lại cưỡng ép hấp thu đi xuống, không thể giết chết Triệu Viêm, ngược lại chính mình lời đầu tiên bạo mà chết.

Theo thời gian chuyển dời, linh thạch bên trên quang trạch càng thêm ảm đạm, mà tại lúc này, Ô Mộc Kiếm bên trên xuất hiện một điểm kiếm khí màu xanh lục, tại mũi kiếm không ngừng phụt ra hút vào, đồng thời mơ hồ truyền ra kiếm minh thanh âm.

Kiếm khí là linh kiếm bản thân chất liệu hiển hóa, Ô Mộc Kiếm chính là linh mộc luyện chế mà thành.

Dần dần, kiếm khí dường như bao trùm toàn thân Ô Mộc Kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK