Thiên Mục Điệp bay xuống, đậu trên ngón tay Tần Tang, đôi cánh nhẹ nhàng khép mở. Nó ngửi thấy mùi thơm từ Cửu Khiếu Nguyên Đan, tâm tình hơi vội vàng, cố gắng đẩy ngón tay của Tần Tang ra, đáng tiếc khí lực của nó vốn không lớn đến như thế, tốn công vô ích. Cánh bướm rung động nhè nhẹ, Thiên Mục ai oán, đôi mắt ươn ướt, khóc lã chã. Theo tu vi tăng lên, đồ án trên cánh bướm càng thêm linh động. Tần Tang cười một tiếng, nhẹ nhàng vuốt ve Thiên Mục Điệp, đút cho nó một
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.