Nam tử họ Hàn giới thiệu sơ qua về tu chân phường thị, cuối cùng nhắc nhở hắn, tu sĩ Ma đạo cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là đối với phàm nhân, nếu việc không thể làm được, phải mau chóng bỏ chạy, cũng coi như tận tình tận nghĩa.
Tần Tang ước định khoảng cách trong lòng, nếu tự mình cưỡi ngựa, ngày đi đêm nghỉ, đoán chừng phải mất nhiều năm mới có thể đến, may mắn hắn phát hiện phía tây Đại Tùy có một con sông lớn gọi là Thiên Lộc Giang, liên thông nam bắc, chỉ có một nhánh là Vu Lăng Giang.
Ngồi thuyền trên sông đó tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Cất kỹ sách lụa, ngắm nghía cái khay ngọc, Tần Tang cố nhịn không dùng linh lực dò xét, gật gật đầu về phía Triều Thánh cung đang đứng chờ bên cạnh, đi xuống chân núi.
Màn đêm bao phủ, từ Triều Thánh Sơn có thể quan sát toàn bộ Đế Đô, bên trong Ngọc Vũ Cung đèn đuốc sáng trưng, chắc là tân hoàng đăng cơ, có rất nhiều việc cần phải làm, bách quan nghị sự vẫn còn chưa tan triều.
Là một người Ninh Quốc, rồi lại thành Giang Châu Hầu ở Đại Tùy.
Ngây ngốc ở Đại Tùy năm năm, dường như cũng không cảm thấy quá nhiều quen thuộc, cõi lòng Tần Tang đầy cảm khái.
Trở lại phủ của chính mình, Tần Tang đi vào thư phòng.
Chỉ có một mình hắn, trừ Ô Mộc Kiếm và những đồ vật khác, không có nhiều hành lý để mang theo.
Sau khi đột phá tới tầng thứ năm U Minh Kinh, mức tiêu hao Hồn Đan sẽ nhanh hơn, phải tiêu tốn mất một viên trong vài ngày toàn lực tu luyện. Mà nếu như không có trợ lực từ Hồn Đan, tốc độ tu vi tăng lên quả thực khiến cho người ta tuyệt vọng.
Cũng may hắn sớm đã đoán trước, tích trữ một ít Hồn Đan trước khi chiến sự kết thúc, mà Diêm Vương đã khôi phục lại sức mạnh đỉnh cao, nếu dùng toàn lực nghiền ép hắn, sẽ có thể duy trì một đoạn thời gian rất dài.
Lại còn vàng bạc lộ phí vướng víu, Tần Tang cũng không mang theo bao nhiêu, đường đường là tu tiên giả chung quy sẽ không bị tiền làm khó chết, tùy thời có thể lấy hoá duyên.
Tuy nhiên, hắn cũng không thể cứ như vậy rời đi, vẫn còn chút việc trần tục cần thu xếp, vì vậy Tần Tang để cho binh lính của mình đến đợi ở phủ Ngô Truyền Tông, để sau khi hắn hạ triều sẽ tới gặp.
Thu thập xong, lấy thêm quần áo, chỉ có một túi vải không lớn.
Nếu hắn biết Khu Vật Thuật, có thể sử dụng Túi Giới Tử thì tốt rồi, Tần Tang âm thầm than thở.
Theo lời giới thiệu từ nam tử họ Hàn, tu chân phường thị gần giống như chợ của Tu Tiên Giới, tu sĩ tu tiên giao dịch tại phường thị, mua sắm hoặc trao đổi những thứ họ cần.
Trong một phường thị tu tiên lớn, những tu sĩ ra vào sẽ có đệ tử đại tông danh môn, có tu sĩ ma đạo, cũng có tán tu, rất dễ gặp phải tu sĩ Ma Môn trong phạm vi hoạt động của ma đạo, cho nên mới nói Tần Tang đến thử vận may.
Tuy nhiên, việc cấp bách nhất của Tần Tang không phải là gia nhập tông môn, mà là làm sao tiếp xúc được với thế giới tu tiên giả.
Khu Vật Thuật, Túi Giới Tử, pháp khí, Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Âm Sát chi khí. . .
Những thứ này đối với tu tiên giả đều là đồ vật thông thường, nhưng hắn không hiểu một thứ gì, chỉ có hiểu biết những thứ thông thường, mới có thể biết mình ở đâu trong tương lai.
Chìa khóa của tu tiên phường thị này, cũng sẽ mở ra cánh cổng Tu Tiên Giới cho hắn, đây cũng lý do vì sao, Tần Tang không thèm đoái hoài đến nam tử họ Hàn.
Cho dù không có môn phái nào tiếp nhận hắn, cùng lắm thì làm tán tu, nghe giọng điệu nam tử họ Hàn, tán tu trong tu tiên giả cũng không phải ít.
Chờ đến tu chân phường thị, trước tiên lấy được Khu Vật Thuật, cầm lấy những thứ trong túi gấm bảy màu, sau đó hỏi một chút cách tìm ra Âm Sát chi khí, không làm chậm trễ chuyện tu luyện.
Còn cần phải tìm ra biện pháp làm rõ ràng bí mật trên người hắn, Ô Mộc Kiếm, phật ngọc, da dê các loại đến tột cùng là cái gì, tại sao chính hắn không có linh căn cũng có thể tu luyện.
Ngoài ra còn có U Minh Kinh.
Kỳ thực sau khi đột phá tầng cảnh giới thứ năm, Tần Tang có cảm giác trong cõi u minh, U Minh Kinh không chỉ có sáu tầng, bộ công pháp kia có thể chưa hoàn thành. không trọn vẹn.
Sau đó từ trong miệng Chân Minh lấy được các loại tin tức Luyện Khí kỳ, điều đó càng khẳng định suy nghĩ của Tần Tang.
Không biết có thể mua được U Minh Kinh hoàn chỉnh trong phường thị hay không?
Công pháp tu tiên có đắt lắm không?
Tu tiên giả dùng thứ gì để giao dịch?
Tần Tang suy nghĩ chút lại thấy đau đầu, hắn là một kẻ nghèo, thực sự không được chỉ có thể bán pháp khí hoặc là cái khay kia không biết có chỗ lợi gì để đổi công pháp, dù sao U Minh Kinh mới là tiền căn gốc rễ hắn lập nên.
Nghĩ tới đây, Tần Tang lấy khay ngọc ra nhìn, nói là khay ngọc, thật ra ở giữa có một cái lỗ tròn, giống như là Ngọc Hoàn.
Khay ngọc chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, rất mỏng, toàn thân óng ánh trong suốt, không có một chút tạp màu, cũng không có hoa văn, khiến người lo lắng không biết nó mỏng manh quá hay không, đụng một cái là nát.
Tần Tang do dự một lúc, thử dùng thần thức cùng pháp lực thăm dò bên trong khay ngọc, tiếp đó thấy khay ngọc toả ra vầng hào quang, hiện ra bốn chữ U Sơn phường thị, nhưng trừ cái đó ra, cũng không còn gì khác.
Xem ra thật sự phải đến Bích Vân Quốc mới được.
Tần Tang cực kỳ cẩn thận cất lại khay ngọc, chỉ chốc lát sau nghe được tiếng bước chân trong sân, biết Ngô Truyền Tông đã tới.
-Đây là địa chỉ quê hương ta, Ninh Quốc Vương gia trang, ngoại trừ ngươi, ta chưa hề nhắc đến với người khác.
Tần Tang đưa tấm bản đồ tự vẽ giao cho Ngô Truyền Tông:
-Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thân nhân của ta vẫn đang ở đó, còn có hai vị huynh trưởng. . . Ta quyết chí cầu tiên, khó mà để tâm hồng trần, những thân nhân này, sau này sẽ giao phó cho ngươi, ngươi chỉ cần nói với bọn họ là ta đã chết.