Mục lục
Khấu Vấn Tiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quần áo được Nguyên Chiếu Môn phát cho cũng bị nổ tung lúc ở trong hang động, Tần Tang lúc đó cũng không có rảnh để thu xếp lại, chạy trối chết mấy tháng liên tục, hắn nhìn không khác dã nhân một chút nào.

Thời tiết ngày càng ấm dần lên, con người cũng dần đông đúc hơn, thành trấn dọc đường cũng càng phồn vinh hơn, Tần Tang cảm thấy cũng khá an toàn,nhanh chóng đổi một bộ y phục sạch sẽ gọn gàng, trà trộn vào trong một thôn trấn gần đó, nghe ngóng vị trí hiện tại của hắn.

-Trịnh Quốc. . .

Tần Tang đang ăn bánh bao nhân thịt ở quán bánh bao, hắn vừa mới hỏi ra ở đây chính là cảnh nội Trịnh Quốc, hăn luôn cảm thấy khá quen thuộc, đột nhiên nhớ tới bên trên tấm bản đồ mà Hàn tiên sư cho hắn cũng có Trịnh Quốc.

Rời khỏi quán bánh bao, Tần Tang tìm cái một chỗ không có người qua lại, từ túi giới tử lấy bản đồ ra ra xem, thầm than may mắn một tiếng.

Phía trên quả nhiên là có Trịnh Quốc, mà lại còn là vị trí gần phía cực Tây nhất. Nếu như hắn tiếp tục đi về hướng Tây thêm một đoạn nữa, hắn sẽ đi ra khỏi phạm vi của bản đồ.

Trịnh Quốc nằm ở phía tây Nam của sơn mạch U Sơn, ở giữa cách một khoảng không nhỏ.

Tại phía Nam Trịnh Quốc, có một nơi gọi là Cửu Đỉnh Sơn, hơn nữa nhìn địa đồ chỉ thấy một góc của băng sơn, cho nên dù có kém hơn U Sơn, nhưng cũng được xem là danh sơn có tiếng ở khu vực gần đó.

Tần Tang ngẫm nghĩ, quyết định đi tới Cửu Đỉnh Sơn, tìm một chỗ linh tú mà kín đáo để mở ra động phủ, trước tiên dưỡng thương cho tốt, sau đó nhìn xem có thể tìm thấy tu tiên giả khác hay không, tìm hiểu một chút tin tức, sau đó tiếp tục xuôi nam, chạy trốn tới bên trong thế lực chính đạo.

Mặc dù Tần Tang không biết kết cục cuối cùng của đêm hôm đó như thế nào, nhưng nghĩ tới kim sắc đại nhật kinh khủng kia, và Kim Đan Thượng Nhân bất ngờ xuất hiện kia, hắn cảm thấy Khôi Âm Tông chưa chắc đã chiếm đước chỗ tốt.

Thời gian dài như vậy, hắn cũng không thấy một người nào của Khôi Âm Tông nào đuổi theo, điều này làm tâm trạng bất an suốt mấy tháng này của hắn trở nên nhẹ nhõm hơn.

. . .

Cửu Đỉnh Sơn, Phượng Hoàng Đỉnh.

Phượng Hoàng Đỉnh từng là nơi đẹp nhất trong cửu đỉnh của Cửu Đỉnh Sơn, nơi này có vô số truyền thuyết động lòng người.

Đứng ở phía xa nhìn Phượng hoàng đỉnh, nhìn như là một đầu Thần Phượng giương cánh muốn bay, đáng tiếc sau đó Phượng Hoàng Đỉnh phát sinh một trận động đất khó hiểu, Thần Phượng thạch sụp đổ,hủy diệt.

Mặc dù Cửu Đỉnh Sơn vẫn gọi Cửu Đỉnh Sơn nhưng Phượng Hoàng Đỉnh dần dần bị người đời quên lãng, biến thành một tòa sơn phong cực kỳ bình thường.

Về sau, Phượng Hoàng Đỉnh đột nhiên bị sương mù dày đặc không tan bao phủ quanh năm, phàm nhân nếu lỡ đi vào bên trong sương mù chắc chắn sẽ lạc đường, đi lòng vòng hơn nửa ngày trời mới có thể đi ra ngoài, từ đó lại càng có nhiều truyền thuyết về Phượng Hoàng đỉnh này hơn.

Chẳng ai ngờ, Phượng Hoàng Đỉnh từng đại danh đỉnh đỉnh, hôm nay lại trở thành chỗ cho đám tu tiên giả phụ cận Cửu Đỉnh Sơn tụ tập, sương mù dày đặc bất tán ngưng tụ xung quanh, thực ra chỉ là một đạo cấm chế đơn giản nhất, chỉ ngăn cản phàm nhân.

Cứ mỗi cuối tuần, tán tu phụ cận Cửu Đỉnh Sơn cùng một vài vị tu sĩ của gia tộc tu tiên cỡ nhỏ sẽ tụ hội ở Cửu Đỉnh sơn, nhân số cũng không hẳn là nhiều, không so sánh được với tu tiên phường, hơn nữa đa số đều là tu tiên giả cấp thấp, nhưng có thể bù đắp lần cho nhau, giao lưu kinh nghiệm tu luyện tâm và một số tin tức ngầm.

Hôm nay chính là cuối tuần, sáng sớm liền có mấy đạo độn quang cùng nhau tới, sau đó lại có một ít người đi vào phía trong sương mù.

Khi Trời sáng hẳn lên, một phụ nhân khoảng 30 tuổi đáp xuống phía trước Phượng Hoàng đỉnh, vẻ mặt kinh hỉ đối với người thanh niên bên cạnh nói:

-Tần đạo hữu, môn Vân Độn Chi Pháp này của người quả là hữu dụng, so với Thủy Độn Thuật của ta càng thêm kín đạo, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, đa tạ đạo hữu đã nguyện ý dốc túi truyền thụ.

Tần Tang mỉm cười gật đầu.

Vị phụ nhân kết bạn cùng đi với hắn tên là Lý Âu Nương, đã hơn ba mươi tuổi, vốn chỉ là một người bình thường của một sơn thôn dưới Phượng Hoàng đỉnh, mười mấy tuổi đã lấy chồng .

Về sau trượng phu của nàng lúc lên núi đốn củi cứu được một vị tu tiên giả bị trọng thương, vị tu tiên giả kia vì vết thương quá nặng nên không qua khỏi, vì cảm tạ ơn cứu mạng của hại vợ chồng bọn họ, trước khi chết quyết định truyền Tiên pháp cho bọn họ, đáng tiếc chỉ có mỗi thân thể Lý Ấu Nương là có linh căn mà lại còn là tứ linh căn, tu hành rất lâu năm mới có thể đến Luyện Khí cảnh tam trọng.

Thế nhưng, sau khi nhận được truyền thừa, Lý Ấu Nương lại không hề rời khỏi sơn thôn, ra bên ngoài cầu tiên tầm đạo, cũng không ghét bỏ trượng phu chỉ là một phàm nhân, ngược lại một mực ẩn thân vào trong thế tục, sinh hoạt như một người bình thường.

Hiện tại nàng đã có ba đứa con, gia đình vô cùng vui vẻ hòa thuận.

Nửa tháng trước, trượng phu của nàng đột nhiên bị bệnh nặng, Lý Ấu Nương lo lắng vô cùng nên đã đi đến Phượng Hoàng Đỉnh để xin thuốc cứu chồng, trùng hợp lại đi ngang qua động phủ Tần Tang, bị Tần Tang ngăn lại.

Khi đó, Tần Tang tại Cửu Đỉnh Sơn tìm được một cái khe núi khá kín đáo mở ra động phủ,sau đó một mực bế quan chữa thương ở đấy.

Nguyên bản hắn định tiếp xúc với tán tu phụ cận, tìm hiểu tin tức, Lý Ấu Nương tự nhiên đi ngang qua, hắn tự nhiên vui lòng kết giao, sau khi hắn hiểu được tình cảnh khó khắn của nàng, lập tức lấy ra một viên linh đan đưa cho nàng, đương nhiên là thuốc đến bệnh trừ.

Lý Ấu Nương xem Tần Tang như ân nhân cứu mạng, nghe được yêu cầu của Tần Tang, lập tức đồng ý dẫn hắn đến bên trên Phượng Hoàng đỉnh tụ hội. Đồng thời nói cho hắn biết, muốn tìm hiểu tin tức, tốt nhất là nến đợi đến ngày cuối tháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK