Mục lục
Khấu Vấn Tiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Tần Tang hơi động, đi đến phía trước, nhìn lướt qua, phát hiện cửa hàng này buôn bán là vật liệu như da xương lông thú, bất quá tu tiên giả cũng không bán da xương lông thú bình thường, mà là da xương lông của yêu thú.

-Tần Tang xin ra mắt tiền bối.

Tần Tang chắp tay:

-Tần Tang đúng là vì nghe danh mà đến, nhưng không rõ vì sao đại môn của Thần Khí các lại đóng chặt không mở vậy?

Thấy cử chỉ của Tần Tang cung kinh lễ phép, chủ cửa hàng cũng thấy thuận mắt, cảm thấy vui vẻ hơn nhiều nên nhắc nhở vài câu:

-Tần tiểu huynh đệ có chỗ không biết,mỗi ba tháng sẽ mở cửa một lần vào ngày rằm của tháng thứ hai, thế nhưng ngươi đến hơi sớm rồi, còn phải đợi thêm hai ngày.

Tần Tang kinh ngạc:

-Chỉ mở cửa đúng một ngày giữa tháng của tháng thứ hai?

Còn có thể kinh doanh như vậy sao?

-Tần tiểu huynh đệ có chỗ không biết.

Trên nét mặt của chủ cửa hàng nọ thể hiện rõ sự hâm mộ:

-Các chủ Thần Khí Các rất có thể đến từ một đại tông môn chuyên về luyện khí, Pháp khí mà người ta bán ra cái nào cũng là tinh phẩm trong tinh phẩm, thủ pháp luyện chế xuất thần nhập hóa, căn bản không lo không bán được. Hiện tại Phường U Sơn tụ tập nhiều người như vậy, cũng là vì Thần Khí Các mà tới. Mỗi lần Thần Khí các bày bán pháp khí đều sẽ bị mua sạch trong vòng một ngày, thậm chí có lần còn xảy ra tranh đoạt, cố tình nâng giá nhằm mua được pháp khí. Bản lãnh như vậy làm cho đám tán tu như bọn ta hâm mộ không thôi. Tiền thuê của hàng này, còn không bằng lợi nhuận khi bán ra một kiện pháp khí, đương nhiên người ta chẳng thèm quan tâm là đúng rồi.

Hóa ra là có bản lĩnh.

Tần Tang hiểu ra rằng, xem ra tại Tu Tiên Giới cũng phải thành thạo một nghề nào đó thì mới dễ kiếm cơm ăn, bất quá bây giờ tu luyện không thôi cũng đã là một vấn đề nan giải rồi,hắn cũng không có tinh lực, hơn nữa không có ai dẫn dắt đi vào luyện đan luyện khí chi lộ, liền đối với chủ cửa hàng chắp tay nói:

-Xin hỏi tiền bối, muốn đi vào Thần Khí các mua đồ mua pháp khí có cần tín vật gì hay không?

-À vấn đề này ta chưa nghe nói đến bao giờ.

Chủ cửa hàng chần chờ nói:

-Lão phu thân gia ít ỏi, lại tu luyện là Hỏa hành công pháp, pháp khí mà Thần Khí Các buôn bán ra phần lớn đều mang theo một chút âm hàn chi ý, không thích hợp lão phu, cho nên lão phu mới chỉ đi qua lầu một. Nghe nói ở trên lầu hai lầu ba còn bán cả thượng phẩm thậm chí cao cấp pháp khí, ngươi có thể đến xem thử.

Sau khi cám ơn chủ quán, Tần Tang vừa nghĩ vừa đi về phía Thanh Thạch phố, thầm đoán xem cái khay ngọc trên người này có phải tín vật của Thần Khí các hay không.

Các hội đấu giá cỡ vừa và nhỏ ở kiếp trước của hắn cũng không hiếm lạ những việc như thế, nó tương tự như một cái thẻ hội viên,chứng minh thân phạn và địa vị của ngươi đủ tư cách tham gia đấu giá hội hay không, làm cho người điên cuồng săn lùng .

Chủ cửa hàng kia cũng không dám tới, một tên quỷ nghèo như hắn càng không cần phải tới tự rước lấy nhục.

Tìm đại một cái khách điếm, trực tiếp bỏ ra một đống bạc thuê một cái tiểu viện, Tần Tang qua loa dùng bữa rồi cửa viện lại, đè nén sự kích động trong lòng, đem hai quyển U Minh Kinh lấy ra.

Đối chiếu với sáu tầng phía trước, xác nhận hoàn toàn không có nhầm lẫn gì, Tần Tang lúc này mới yên tâm, cầm hai quyển U Minh Kinh, thoáng lọt vào trầm tư.

Hắn vốn cho rằng Diêm La Phiên và U Minh Kinh là nguyên bộ pháp khí cùng công pháp, cho nên hắn luôn cho rằng U Minh Kinh là công pháp ma đạo tà ác.

Nhưng bất kể là ma đạo hay chính đạo, công pháp cơ bản đều giống nhau, đều lấy việc dẫn Ngũ hành linh khí trong thiên địa nhập thân, rèn luyện thể chất, không có phân chia chính tà, Tần Tang mới nhận ra rằng suy nghĩ của hắn từ trước đến giờ ấu trĩ đến cỡ nào.

Nhưng công pháp không có phân chia chính tà, không có nghĩa là tu luyện giả không phân chia chính tà, hấp thu nhân loại hồn phách để đề thăng tu vi của bản thân, trong mắt của Tần Tang chính là ma đạo.

Sau khi lật xem hết U Minh Kinh bản hoàn chỉnh , Tần Tang liền xem đến những pháp chú mà tên chủ quán béo lùn kia nói là đã tỉ mỉ chọn lựa.

Thanh Tâm Chú, Vọng Khí Thuật, Khu Vật Thuật, Tịch Trần Chú, Truyện Âm Nhập Mật, Liễm Tức Thuật, Phong Hành Quyết, Ngự Không Thuật. . .

Cái gọi là Vọng Khí Thuật, giống như mở một cái thiên nhãn ở giữa mi tâm, sau khi khởi động, không chỉ có thể nhìn trộm tu vi của tu sĩ khác mà còn có thể phân biệt phẩm giai của pháp khí, nhìn thấy linh khí của sơn xuyên thủy trạch, khám phá hư ảo, nói chung là có rất nhiều diệu dụng.

Hơn mười cái pháp chú liên tục đều là đều có tác dụng phụ trợ tương tự như Vọng Khí Thuật.

Tần Tang liếc sơ qua, cuối cùng hắn chỉ tập trung xem năm cái pháp chú cuối cùng, lần lượt là Ngưng Thủy Chướng, Vân Độn Chi Pháp, Di Hình Hoán Ảnh, Vụ Tỏa Hoành Giang và Vạn Lý Băng Phong.

Ngưng Thủy Chướng trùng tên với tấm linh phù mà hắn đổi cho tên béo kia, trên sách nói rằng sau khi luyện thành môn pháp chú này, có thể thao túng linh lực ở bên người ngưng kết thành một tấm chắn bằng nước có tính phòng ngự cao.

Luyện tới đại thành, ngưng thủy làm thuẫn, tùy tâm mà động, vô cùng chắc chắn.

Vân Độn Chi Pháp là một loại độn pháp thuộc về Ngũ Hành độn pháp.

Ba cái đằng sau, nghe tên thì rất hoành tráng nhưng uy lực khá bình thường, Tần Tang hoài nghi tên chủ quán vừa lùn vừa béo kia vì buôn gian bán lận mà tự mình sửa tên của các loại pháp chú.

Sau khi luyện thành Di Hình Hoán Ảnh, có thể dùng linh lực ngưng tụ ra phân thân giống bản thể như đúc, trông y hệt như người sống, nhưng lại không có bất kỳ năng lực gì, chỉ có thể dùng để mê hoặc địch nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK