Thời gian dường như dừng lại trong khoảnh khắc đó. Tần Tang và Mục Nhất Phong chỉ có thể dùng ánh mắt để giao lưu, ánh mắt của hắn ta tựa như đang thúc giục hắn, cũng như tiễn biệt, và còn có cả chúc mừng. Ô Mộc Kiếm sắp đâm vào lồng ngực Mục Nhất Phong, Tần Tang cán chặt răng, nhưng vẫn không nương tay, vì hắn biết rõ, hắn ra tay càng tàn nhẫn bao nhiêu thì cơ hội sống của Mục Nhất Phong càng cao bấy nhiêu! Không thể phụ lòng Mục Nhất Phong được! "Phục!"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.