Mục lục
Khấu Vấn Tiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người bàn bạc chi tiết lại một phen, thấy Triệu Viêm đã thu hoạch gần xong đám hoa lan kia, lập tức im lặng, xem như không có chuyện gì xảy ra.

Hoa lan thần bí bị Triệu Viêm giữ thật chặt, bất kể nó có giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi, khi rễ cây rời khỏi mặt nước, đột nhiên trở nên yên tĩnh, hơi khói huyễn tượng trên nhụy hoa cũng tiêu tán, biến thành tử vật.

Bất quá Triệu Viêm cũng không cảm thấy tức giận, trên mặt còn lộ ra vẻ vui mừng, không kịp tích súc linh lực, ngay lập tức thôi động lôi đình linh lực còn thừa trong bảo thạch, liên tục phóng ra mấy đạo thần lôi, bổ ra một cái khe lớn sau đó dùng một tay bắt lấy hoa lan.

Triệu Viêm cười đắc ý, giơ hoa lan thần bí lên trước mặt cẩn thận thưởng thức, dáng vẻ như điên loạn.

Nhưng bốn người Tần Tang cũng không biết rằng, trong ánh mắt của Triệu Viêm khi quay lưng về phía họ không chỉ không điên cuồng chút nào, mà còn vô cùng băng lãnh, trên miệng còn nở một nụ cười quỷ dị.

Sau một khắc, trong hang đá đột nhiên vang lên kêu thảm thiết, sau đó vang lên vài tiếng “Phịch Phịch” âm trầm.

Triệu Viêm vẫy tay, bốn cây vân kỳ bay vù vù trở về trong tay hắn, chậm rãi xoay người vô cùng đắc ý nói:

-Các ngươi thật cho là ta không biết các nguoi nghĩ gì hay sao? Tứ Vân Thần Cấmta cũng có thể một mình thao túng, nếu không phải cấm chế của trận pháp này quá cường đại thì. . .

Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng phía sau, vẻ đắc ý trên mặt Triệu Việm liền vụt tắt.

Một, hai, ba, dĩ nhiên chỉ có ba bộ thi thể!

Sắc mặt Triệu Viêm đột nhiên biến đổi, hắn rõ ràng đã thôi động Thực Tâm trùng rồi mà, làm sao lại chỉ chết ba người? Tên kia đâu? Không lẽ Thực Tâm trùng đã mất đi tác dụng?

Không kịp suy nghĩ nhiều, Triệu Viêm nghiêm nghị hét lớn:

-Cút ra đây cho ta!

Cột sáng màu lam của vân kỳ lóe lên, vân khí trong lòng đất đột nhiên bốc lên, hơi nước tràn ngập, bóng dáng Tần Tang từ trong hơi nước dần dần hiện ra.

Lạc Vân Sí chỉ có thể giúp hắn che giấu khí tức, chứ không thể giúp hắn biến mất trong hư không được.

Tần Tang cũng không nghĩ tới, Triệu Viêm để bọn hắn trợ giúp thôi động Tứ Vân Thần Cấm để vượt qua Tam Tai Phệ Tâm Trận, chỉ là giả vờ để lừa bọn hắn mà thôi, mục đích thật sự của hắn là sử dụng sức của bốn người, phóng ra Lôi Pháp cường đại nhất trong Tứ Vân Thần Cấm, phá giải cấm chế trên hoa lan thần bí.

Triệu Viêm còn chưa cất hoa lan thần bí vào hộp ngọc, đã lập tức đánh thức Thực Tâm trùng trong Nguyên Thần của bọn hắn , ba người Nguyễn Nam Phong không hề có chút chống cự nào, ngay lập tức bị Thực Tâm trùng thôn phệ Nguyên Thần mà chết.

Khi đó, vân kỳ cũng bị Triệu Viêm cưỡng ép cướp đi.

Tần Tang cũng không kịp chuẩn bị, vội vàng ẩn độn thân hình, hắn biết rõ Triệu Viêm vì thu thập hoa lan thần bí tiêu hao rất nhiều, để cho an toàn, trong tình huống không các nào xác định ngọc phật có thể giúp mình ngăn trở Tam Tai Phệ Tâm trận hay không, Tần Tang vẫn lựa chọn đánh lén thay vì bỏ trốn.

Lạc Vân Sí dễ dàng bị phá, sắc mặt Tần Tang vẫn không thay đổi , Quý Thủy Âm Lôi Chú ngưng tụ trong tay sắp hình thành!

Trong nháy mắt khi thân ảnh bị vân kỳ chiếu rọi, Tần Tang ngay lập tức thôi động Tử Hồn Linh.

'Đinh linh linh. . .'

Linh âm thanh thúy quanh quẩn ở trong hang, Tần Tang đang muốn nắm bắt thời cơ ngưng tụ Âm Lôi, diệt sát Triệu Viêm, cướp đoạt Tứ Vân Thần Cấm, nhưng trong lòng hắn đột nhiên cảm thấy cực kỳ bất an.

Hắn chau mày, quan sát kỹ Triệu Viêm lần, cuối cùng hắn chú ý đến tay trái của Triệu Viêm.

Tay phải Triệu Viêm cầm hộp ngọc chứa hoa lan thần bí, bảo ngọc trong suốt lơ lửng ở trước ngực, tay trái lại lén sờ về phía Túi Giới Tử, có thể lờ mờ nhìn thấy một hạt châu màu đen trong tay hắn.

Tần Tang chưa bao giờ nhìn thấy hạt châu thần bí này , hơn nữa nó lại cho hắn một cảm giác nguy hiểm không gì sánh được, trong nháy mắt khi nhìn thấy hạt châu đó, lông tơ của Tần Tang đều dựng đứng cả lên, trong lòng có một loại cảm giác hoảng hốt khó tả!

-Không tốt!

Tần Tang âm thầm kinh hãi, hắn không dám lấy mạng mình đi cược, ngay lập tức giải trừ Quý Thủy Lôi Ấm chú, thân thể biến thành cuồng phong, dốc toàn lực trốn ra ngoài Tam Tai Phệ Tâm Trận.

Ngay sau đó hắn liền nghe thấy Triệu Viêm gầm lên giận dữ, ném một vật bay “vèo” đến chỗ hắn.

Tần Tang choáng váng, liều mạng thôi động Bằng Hư Phong, ngay lúc sắp thoát ra khỏi đại trận, hắn liền lấy ra tấm lụa pháp khí màu xanh lấy được trong Bất Quái cấm địa, ném về phía sau, đồng thời khởi động Bằng Tằm Bảo giáp trên người.

'Ầm!'

Phía sau có tiếng nổ vang, hai lỗ tai của Tần Tang ù đi , chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh khủng hung hăng đập vào trên lưng hắn, băng khải được hình thành bởi Băng Tàm Bảo Giáp phát ra tiếng 'rắc rắc' giòn vang, vỡ nát trong chốc lát, ngay cả bản thể của Bằng Tằm bảo giáp cũng vỡ vụn, tấm lụa pháp khí màu xanh lập tức hóa thành hư không.

Tần Tang bị lực lượng khổng lồ trực tiếp vỗ bên trong Tam Tai Phệ Tâm Trận, phía sau lưng máu thịt be bét, sâu đến tận xương.

Mặt đất chấn động kịch liệt, Bạch quang chói lọi một lúc sau mới biến mất.

Một tay Triệu Viêm ôm chặt họp ngọc trong ngực , một tay chống đất, kém chút bị dư ba mãnh liệt từ phía đối diện truyền tới hất tung, miễn cưỡng đứng vững lại.

Vẻ giận dữ trên mặt hắn chưa hết, hung dữ nhìn chằm chằm vào cái hố to trên mặt đất,thi thể ba người Nguyễn Nam Phong đều nằm trong cái hố đấy,tất cả đều bị nổ thành tro bụi .

Triệu Viêm hung hăng nhổ một ngụm trọc khí, giọng nói khàn khàn mắng:

-Lãng phí một khỏa Huyền Âm Lôi của lão tử!

Sau đó, Trên mặt Triệu Viêm lộ ra vẻ nghi ngờ, không hiểu vì sao Thực Tâm Trùng trăm phát trăm trúnglại mất đi tác dụng khi ở trên người Tần Tang, hắn thôi động vân kỳ tạo một trận cuồng phong, thổi bay đất đá dưới hố, bên dưới cái gì cũng không có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK