Thanh Đình vẫn nhìn chằm chằm Tần Tang, thấy sắc mặt của hắn như vậy thì ánh mắt ảm đạm một hồi, đột nhiên nở nụ cười thản nhiên, hé miệng, giọng nói cực kỳ suy yếu và khản đặc. - Tần sư đệ không cần phải lưu tâm vậy đâu, với ta, cái chết cũng không phải chuyện gì đáng sợ, khụ khụ . . . Thanh Định đột nhiên ho lên, tê tâm phế liệt. Tần Tang lấy một viên đan dược chữa thương ra, cho Thanh Đình nuốt vào, sắc mặt của Thanh Đình trở nên tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.