Mục lục
Khấu Vấn Tiên Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

'Đùng!'

Linh lực hao hết, linh thạch vỡ thành mấy khối.

Hai mắt Tần Tang đột nhiên mở, tinh quang trong mắt lóe lên, khẽ quát một tiếng:

-Đi!

Ô Mộc Kiếm chỉ về hang đá ở phía xa, thân kiếm run lên, trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang, biến mất trong tầm mắt của Tần Tang, tốc độ bộc phát trong phút chốc cũng làm Tàn tang cảm thấy giật mình.

Sau đó, Tần Tang thôi động Bằng Hư Phong bay ra Tam Tai Phệ Tâm Trận, liền thấy Triệu Viêm đang nằm sấp trên mặt đất ,không hề có chút động tĩnh gì.

Trên mặt đất còn có một bãi máu tươi đỏ thẫm.

Tần Tang tiếp tục thôi động Ô Mộc Kiếm đâm thêm vài cái, bay qua, lật ngửa người Triệu Viêm lên, thấy hai mắt hắn trợn trừng,trong ánh mắt còn lưu lại vẻ sợ hãi tột độ, hẳn là khi hắn vừa nhìn thấy Ô Mộc Kiếm, đã bị Ô Mộc Kiếm đâm chết ngay lập tức.

-Phù!

Tâm trạng căng thẳng của Tần Tang hoàn toàn được giải tỏa, ngã quắp trên mặt đất, lúc này mới thấy trên người không có chỗ nào không đau, tinh thần cũng rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ say một giấc.

Nhưng hắn còn không thể buông lỏng cảnh giác, hiện tại hắn chưa thể thoát khỏi sự nguy hiểm, có thể rời đi Tam Tai Phệ Tâm Trận hay không, cuộc chiến bên ngoài cuối cùng diễn ra như thế nào, hắn hoàn toàn không biết.

Cũng may, Ô Mộc Kiếm nhẹ nhõm diệt sát Triệu Viêm, không có bị giằng co hay gặp sự phản kháng gì nên linh lực của linh thạch còn sót lại cơ thể Tần Tang còn rất nhiều.

Tần Tang giật lấy Túi giới tử của Triệu Viêm, sau đó nhìn về phía hộp ngọc đựng Hoa lan thần bí, nhếch miệng cười cười, lần này có thể đem nó mang về, hắn cực khổ đi chuyến này cũng không uổng công.

Nếu như Nguyên Chiếu Môn đã bị công phá, chỉ cần hắn nói dối là gặp phải cường địch, Triệu Viêm bỏ mình, còn hắn tự mình thao túng Tứ Vân Thần Cấm trận bỏ trốn, hắn tin rằng chỉ cần giao ra gốc hoa lan này, Chưởng môn cũng sẽ cực kỳ vui mừng, cũng sẽ không vì Triệu Viêm chết mà trách móc mình.

Còn nếu như Khôi Âm Tông bị Nguyên Chiếu Môn phản sát, chắc là không thể đâu ha?

Không biết những lý do thoái thác này có thể giúp hắn giữ cái mạng nhỏ hay không, cụ thể phải làm như thê nào, hắn còn phải quan sát tình huống bên ngoài sau đó mới tùy cơ ứng biến.

Tóm lại, tất cả đều phải lấy bảo toàn tính mạng làm gốc.

Tần Tang ngầm cười khổ, nếu không thì lại như thế nào, loại tiên dược này hắn cũng không thể dùng được.

Cảm thấy linh lực trong cơ thể dần tiêu tán, Tần Tang không dám chần chờ nữa, một tay tóm lấy hộp ngọc trong suốt trong tay Triệu Viêm.

Phương pháp tế luyện lúc trước học được cũng có thể sử dụng được với hộp ngọc này, Tần Tang đem hộp ngọc tế luyện thành công, hắn mới biết rằng thì ra không cần khống chế một lúc năm kiện cấm pháp khí cụ, chỉ cần sử dụng thần thức thao túng bảo ngọc trong suốt, liền có thể thôi động bốn cây Tam Giác Vân kỳ, do đó một mình tu sĩ Luyện Khí cảnh cũng có thể sử dụng được.

Tuy nhiên, một người cũng chỉ sử dụng được một phần uy lực của Tứ Vân Thần Cấm trận.

Trong đan điền truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, Tần Tang nhịn đau đứng lên, giơ lên bảo ngọc trong suốt, bốn cây Tam Giác Vân Kỳ tự động bay lên, xoay tròn bên cạnh người của hắn.

Tần Tang thiêu hủy xác của Triệu, cố gắng xóa đi khí tức của mình, nhấc chân đi vào Tam Tai Phệ Tâm Trận, vì tiết kiệm linh lực, chỉ khi nhìn thấy phong tai Tần Tang mới thôi động Tứ Vân Thần Cấm.

Một mình thao túng cấm pháp khí cụ gian nan hơn nhiều, cho dù Tần Tang mượn lực lượng của CHưởng môn lưu lại, Hắn cũng đi lại khá khó khắn, dùng thời gian gấp mấy lần lúc đến, mới có thể đi ra Tam Tai Phệ Tâm trận.

Tần Tang độn thân đi ra vỏ sò, đã thấy cái cây pháp bảo Quỷ Phiên kia vẫn đứng sừng sững ở vỏ sò bên ngoài, không biết hiện tại các tu sĩ Trúc Cơ kỳ bên trong như thế nào rồi.

Tính toán thời gian, thực ra từ lúc tiến vào địa huyệt đến lúc đi ra cũng chẳng mất bao nhiêu lâu, chỉ là do cục diện biến hóa quá nhanh, hiểm tượng hoàn sinh, làm cho hắn cảm thấy sức cùng lực kiệt, vô cùng mệt mỏi.

Pháp bảo ở ngay trước mặt, nhưng Tần Tang cũng không dám đem nó chiếm làm của riêng, vạn vạn nhất tu sĩ Trúc Cơ kỳ bên trong không chết, hắn sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.

Thậm chí nếu như hắn thừa dịp loạn mà chạy, hoa lan thần bí cùng bộ Tứ Vân Thần Cấm trận này cũng phải nhịn đau vứt bỏ.

Bên trong Vân kỳ còn lưu giữ lực lượng của Chưởng môn, thần uy của Kim Đan Thượng Nhân cực kỳ khó lường, khó mà biết được họ có thủ đoạn truy tung mình hay không.

Còn không bằng giao ra hoa lan thần bí đổi lấy tiền đồ tương lai.

Tần Tang diễn hóa độn pháp trong Tứ Vân Thần Cấm, ẩn đi thân ảnh, Triệu Viêm dám ở dưới mí mắt của đám tu sĩ Nguyên Chiếu Môn, có thể thấy rằng Tứ Vân Thần Cấm mạnh hơn Lạc Vân Sí nhiều.

Ẩn độn khí tức, Tần Tang nhanh chóng bơi lên mặt hồ, khi hắn sắp nổi lên mặt nước, động tác dần chậm lại, cẩn thận từng li từng tí leo lên trên bờ, sau đó vội vàng chạy đến Chưởng Môn Phong, sau đó mới dám ngẩng đầu lên.

Tần Tang rung động nhìn cảnh tượng trên không.

Bên trên Nguyên Chiếu Phong, mấy chục đạo thân ảnh đang đứng lơ lửng trên không, tạo thành đại trận.

Những người này đều là Tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không biết Dư Hóa có trong đấy hay không.

Ở chính giữa bọn hắn, có một vị lão giả tóc trắng một tay chống trời, một cái Âm Dương Song Ngư đồ khổng lồ đang xoay chầm chậm, dường như là do hắn một tay nâng lên , vô tận ma diễm cháy hừng hực trên Âm Dương Song Ngư đồ, ác quỷ gào thét, va chạm mãnh liệt.

Tay còn lại của Lão giả chụp vào mặt đất, từng đạo khí lưu màu trắng từ Nguyên Chiếu Phong ngược dòng bay lên trên, như cá voi hút nước, tụ lại trong lòng bàn tay của lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK