Chương 175
Cung Kỳ Binh cười nói: “Anh ấy là Trương Tử Hùng, là con trai của cao thủ nhà tục Đại Thiền Tự Trương Hàn Thuỷ”.
Trương Hàn Thuỷ, cao thủ chỉ xếp sau Chu Phật Sinh ư? Ngô Bình thoáng vẻ ngạc nhiên, anh nhận ra cái bẫy của đối phương nhưng không hề hoảng loạn, trái lại anh nhìn chằm chằm vào Cung Kỳ Binh rồi nói: “Dám tính kế tôi, anh có biết hậu quả là gì không?”
Cung Kỳ Binh cười lạnh nói: “Hậu quả là mày chết chắc rồi”.
Đúng lúc này, chợt có mấy người cảnh sát xông vào, họ nhìn Trương Tử Hùng đang nằm dưới đất rồi hỏi: “Anh đánh cậu này đấy à?”
Ngô Bình cười lạnh, nhà họ Cung đúng là vô liêm sỉ, dùng đến cả pháp luật luôn, anh hờ hững nói: “Đúng”.
Đám người họ lập tức còng tay Ngô Bình lại rồi nói: “Anh cố tình gây thương tích cho người khác, đi theo chúng tôi”.
Ngô Bình nói với Cương Tử và Hồng Lăng ở phía sau: “Hồng Lăng, cô hãy chờ tôi ở đây, Cương Tử, gọi cho Lý Quảng Long đi”.
Cương Tử nói ngay: “Vâng thưa cậu chủ”.
Hồng Lăng cũng gật đầu, sau đó buông bàn tay đang đặt trên kiếm xuống. Nếu Ngô Bình không nói câu đó thì cô ấy đã ra tay rồi.
Ngô Bình bị giải đi, Trương Tử Hùng cũng được khiêng đi.
Trương Tử Hùng không thể cử động được, anh ta được khiêng lên xe. Một người đàn ông trung tuổi kiểm tra qua rồi nói với Cung Kỳ Binh: “Vết thương rất nặng, chỉ e là bị phế võ công rồi”.
Cung Kỳ Binh cười lạnh nói: “Vậy là có kịch hay để xem rồi đây!”
Ngô Bình bị giải lên xe, không lâu sau, đã bị đưa tới đồn cảnh sát.
Một người đàn ông đi giày da bước tới quan sát anh rồi hỏi: “Cậu đã đánh Trương Tử Hùng à?”
Ngô Bình: “Anh ta tấn công tôi trước”.
Người đàn ông để râu, trông chỉ ngoài 30 tuổi, hắn ta nhe răng cười rồi giơ ngón tay cái với Ngô Bình: “Siêu đấy!”
Sau đó, hắn ta nói: “Cứ nhốt vào đã”.
Ngô Bình bị nhốt vào trong một phòng đơn, phòng này rất rộng, nhưng không có ghế, chỉ có một cái kệ đá vuông vức.
Anh quyết định ngồi xuống luyện khí.
Lý Quảng Long nhanh chóng nhận được tin, anh ta vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Sau khi cân nhắc, anh ta gọi ngay cho đội trưởng đồn cảnh sát. Vì là nhân vật có số có má ở đây nên mạng lưới quan hệ của anh ta rất rộng.
Người nhận điện chính là người đàn ông đi giày da ban nãy, hắn ta nói: “Anh Long, có gì dạy bảo thế?”
Lý Quảng Long cười nói: “Đội trưởng Triệu, nghe nói cậu mới bắt một người tên là Ngô Bình à?”
Đội trưởng Triệu tên là Triệu Kiếm Tinh, đội trưởng của đội điều tra, hắn ta có quen biết với Lý Quảng Long nên nói: “Vâng, nhưng cậu ta đã đánh con trai của Trương Tử Hùng bị thương rất nặng. Anh nghĩ, nếu tôi có thả thì cậu ta có sống sót mà rời khỏi tỉnh được không?”
Lý Quảng Long: “Đây mà mưu kế của nhà họ Cung”.
Triệu Kiếm Tinh: “Có phải mưu kế hay không, không quan trọng. Quan trọng là Trương Tử Hùng đã bị thương nặng, người nhà họ Cung nói cậu ta không thể luyện võ được nữa”.
Lý Quảng Long lo lắng hỏi: “Nhà họ Cung muốn sao?”