Chương 186
Nhắc đến người nổi tiếng, Đường Tử Di nói: “À anh Bình này, con trai của Nhiếp Sơn hà là Nhiếp Chuẩn đã xin em nhờ anh đến khám cho Nhiếp Sơn Hà”.
Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Nhờ tôi ư?”
Đường Tử Di gật đầu: “Ông ta đã nghe Trác Khang kể về tài y thuật của anh nên muốn anh đến khám cho bố ông ta. Nếu anh chữa được thì nhà họ Nhiếp sẽ trả công xứng đáng”.
Ngô Bình trầm mặc một lúc lâu rồi mới nói: “Bị đại trận ấy phản phệ thì chữa khỏi khó lắm”.
Đường Tử Di ngạc nhiên: “Anh Bình, anh nói vậy là có cách chữa hả?”
Ngô Bình gật đầu: “Có chứ, nhưng khá lằng nhằng”.
Anh ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Cô bảo với Nhiếp Chuẩn là cứu người thì được, nhưng tôi sẽ thu 10 tiền công”.
Đường Tử Di cười nói: “Anh Bình, kể cả anh có đòi một 100 triệu thì nhà họ cũng đồng ý”.
Ngô Bình thơ ơ nói: “Làm nghề y là cứu người, nếu thu phí chữa bệnh quá mức thì không hay. Tôi thu 10 triệu vì chữa bệnh cho Nhiếp Sơn Hà sẽ tốn khá nhiều thời gian”.
Đường Tử Di lè lưỡi rồi nói: “Anh Bình nói đúng, là em ăn nói hàm hồ. Lát em sẽ gọi cho Nhiếp Chuẩn luôn”.
Ngô Bình lại nhắc tới chuyện đầu tư: “Vụ đầu tư phía Lý Quảng Long, cô có chắc muốn tham gia không?”
Đường Tử Di: “Có ạ, nếu lần này cược ngọc mà kiếm được nhiều thì em sẽ đầu tư thêm”.
Ngô Bình nói: “Anh ấy chỉ cần 3 tỷ thôi, mà tôi cũng đầu tư 500 triệu rồi”.
Đường Tử Di chớp mắt nói: “Anh Bình, hay anh cũng đầu tư một ít vào dự án vịnh Bạch Long, lời hơn làm những cái khác nhiều”.
Ngô Bình động lòng nói: “Được, nếu lần này đi cược ngọc kiếm được tiền thì tôi sẽ đầu tư hết 30 phần trăm được chia”.
Sau đó, Đường Tử Di đã gọi cho Nhiếp Chuẩn thông báo cho ông ta Ngô Bình đã đồng ý chữa bệnh, nhà bên đó đồng ý chi phí khám chữa bệnh của Ngô Bình ngay.
Đường Tử Di đi cùng Ngô Bình đến bệnh viện Thái Hoà – bệnh viện tốt nhất ở Vân Kinh.
Có một người đàn ông trung niên đang sốt sắng đi qua đi lại trước cửa phòng bệnh VIP, ông ta chính là Nhiếp Chuẩn – con trai của Nhiếp Sơn Hà.
Nhiếp Sơn Hà bị thương rất nặng, vẫn hôn mê chưa tỉnh, điều này làm Nhiếp Chuẩn vừa đau lòng vừa nóng ruột. Tất cả mạng lưới quan hệ và thu nhập của nhà họ Nhiếp đều phụ thuộc vào Nhiếp Chuẩn, lão mà chết thì nhà họ Nhiếp sẽ lụi bại. Bất kể ra sao, Nhiếp Chuẩn cũng phải giữ lại mạng sống cho bố mình.
Nhưng những ngày qua, ông ta đã mời rất nhiều bác sĩ tới mà không ai khiến Nhiếp Chuẩn tỉnh lại được. Tình cờ một lần, ông ta nghe Trác Khang kể thì mới biết có một bác sĩ thiên tài tên là Ngô Bình.
Ông ta lập tức nhờ Đường Tử Di mời Ngô Bình đến khám cho Nhiếp Chuẩn. Ban nãy, Đường Tử Di mới thông báo là Ngô Bình sẽ đến.
Ông ta chờ khoảng nửa tiếng thì thấy Ngô Bình tới, nên vội vàng tiến lên đón: “Thần y Ngô, cuối cùng thì cậu cũng tới rồi, bố tôi đang nằm bên trong”.
Ngô Bình gật đầu rồi đẩy cửa ra, anh nhìn thấy một ông lão mặt tím đen đang nằm trên giường, sức khoẻ rất yếu, đã thế còn đang hôn mê.
Anh quan sát một lúc thì phát hiện, hồn phách của Nhiếp Chuẩn đã bị thương, cơ thể bị sát khí xâm nhập làm ảnh hưởng đến kinh mạch và lục phủ ngũ tạng nên mới hôn mê lâu như thế.