Chương 313
Đinh Thượng Hiền thở dài: “Sau khi đạt được cảnh giới Thần, tôi đã hỏi ý kiến của Lục Huyền Cơ. Khi ấy Lục Huyền Cơ đã là cao thủ tiên thiên rồi. Ông ta bảo rằng bão đan nghĩa là chân khí hỗn nguyên trong đan điền, giữ mà không tản ra”.
Ngô Bình lắc đầu: “Cách nói của người này chỉ là trình bày về bão đan theo một góc độ nào đó thôi. Ông mà nghe theo ông ta, không gặp vấn đề mới là lạ”.
Đinh Thượng Hiền đáp: “Nhưng tôi vẫn bão đan thành công rồi”.
Ngô Bình nói: “Cách bão đan của ông còn chẳng bằng không ôm. Bão đan, còn gọi là xây nền, là thời kỳ xây dựng nền móng cho bước tu hành tiếp theo, cực kỳ quan trọng, sao có thể làm bừa?”
Đinh Thượng Hiền đổ mồ hôi như tắm, vội vã chắp tay: “Mong cậu cứu giúp tôi!”
Ngô Bình nhìn ông: “Muốn giải quyết tận gốc vấn đề này thì ông buộc phải rút khỏi bão đan, đưa chân khí trở về cơ thể, sau đó bão đan lại từ đầu”.
Đinh Thượng Hiền cả kinh: “Rút khỏi bão đan ư? Nhưng giờ tôi đã lớn tuổi rồi, khí huyết suy yếu, e là không thể bão đan lại lần nữa!”
Ngô Bình nhẹ nhàng bảo: “Không sao. Ông tìm một cây nhân sâm nghìn năm đi, tôi sẽ giúp ông điều hoà khí huyết, bão đan chắc chắn không thành vấn đề”.
“Nhân sâm nghìn năm?”. Đinh Thượng Hiền cười khổ: “Đó là sâm thượng hạng, không dễ tìm mà”.
Rồi ông nghiến răng: “Được rồi! Tôi sẽ tìm ra nó nhanh nhất có thể, sau đó đến tìm cậu”.
Ngô Bình hỏi: “Ông có biết sau khi bão đan thì phải tu luyện thế nào không?”
Đinh Thượng Hiền nói: “Sau khi bão đan, tôi từng tìm Lục Huyền Cơ. Ông ta bảo bão đan có ba cảnh giới, cảnh giới một là luyện hình, cảnh giới hai là luyện ý, cảnh giới ba là hình ý hợp nhất”.
Ngô Bình cười bảo: “Lục Huyền Cơ này là cao thủ Hình Ý Quyền nhỉ?”
Đinh Thượng Hiền gật đầu: “Đúng vậy. Tính ra, ông ta còn là sư thúc của Dương Thiên Thiền, vai vế cao kinh khủng”.
Ngô Bình nói: “Nói thế cũng không sai”.
Thật ra, cảnh giới tiên thiên theo hiểu biết của Ngô Bình chia thành năm cảnh giới, còn huyền diệu hơn cả những gì Lục Huyền Cơ nói. Nhưng anh không thể nói với Đinh Thượng Hiền, dù sao thì cũng chưa biết cả hai là bạn hay thù.
Ngoài nhân sâm nghìn năm, anh còn viết một đơn thuốc, ghi lại một số dược liệu quý hiếm. Ngô Bình bảo Đinh Thượng Hiền tìm đầy đủ, sau đó anh mới có thể giúp đối phương bão đan lại từ đầu.
Đinh Thượng Hiền cảm ơn rối rít rồi đưa Ngô Bình xuống lầu.
Từ đây về nhà vừa khéo đi ngang nơi ở của Từ Quý Phi. Ngô Bình đi đường vòng một chút để tìm gặp ông ấy.
Dạo trước Từ Quý Phi đã giúp anh rất nhiều mà anh vẫn chưa chính thức cảm ơn.
Xe dừng ngay cổng. Anh thấy ô tô của Trác Khang cũng đang đỗ ở đó, có bốn, năm người đang đứng trước cửa.
Thấy anh đến, một tên đàn em vội vàng đi báo tin. Trác Khang lo lắng bước ra, cất lời: “Cậu Ngô, cậu đến rồi!”
Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Trác Khang cuống cuồng kéo anh vào nhà rồi chỉ lên lầu: “Liệu có xảy ra chuyện gì không?”
Ngô Bình ngẩng lên nhìn, thấy Từ Quý Phi ngồi trang nghiêm như tượng Phật, đã đột phá được cảnh giới thứ hai của luyện thần, cảnh giới thần ý.