Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 587

Ngô Bình nổi giận: “Khốn kiếp, nhà mới của tôi!”

Anh chạy vào phòng sách, sau đó rút thanh trường kiếm lấy ở sát địa ra rồi vung lên, kiếm quang bắn xa cả cây số.

Trông thấy tia sát sắc lạnh đó, Lâm Thiên Vương kinh hãi rồi vội vàng lách người né đi nhưng đã muộn. Quyền ý của Ngô Bình rất khó lường, anh ta vừa tránh đi thì Ngô Bình đã mai phục sẵn, thanh kiếm loé sáng rồi chém vào vai anh ta.

Da thịt Lâm Thiên Vương rách ra, máu chảy ròng ròng, Lâm Thiên Vương hét lên thảm thiết, mặt trắng như tờ giấy.

Ngô Bình lại tức giận gào lên: “Chết đi!”, anh vung kiếm lên rồi chém về phía Lâm Thiên Vương.

Lâm Thiên Vương hoàn toàn tuyệt vọng, chỉ biết giơ một tay lên đỡ.

Phập!

Máu tươi bắn lên, một cánh tay và một cái đầu cũng bay lên theo, Lâm Thiên Vương đã chết.

Ngô Bình nhìn máu tươi dưới đất mà vẫn tức đến tái mặt, đây là nhà anh mới mua, mà giờ đã lanh tanh bành thế này, rồi biết ở kiểu gì đây?

Từ Quý Phi ngạc nhiên nhìn thanh trường kiếm trong tay anh rồi hỏi: “Đây là kiếm gì thế?”

Ngô Bình ném thanh kiếm sang một bên rồi nói: “Kiếm Sát, uy lực đủ dể giết tu sĩ cảnh giới Địa Tiên, Lâm Thiên Vương là cái thá gì chứ!”

Từ Quý Phi dựng ngón tay cái: “Quá đỉnh! Hôm nay mà không có chú thì chắc anh nguy mất”.

Sau đó, ông ấy cười nói: “Anh sẽ gọi người đến dọn nhà cho chú, đảm bảo sẽ trở lại nguyên dạng”.

Ngô Bình: “Vậy phiền anh rồi, à chiều nay em với Đường Tử Di mời anh cả anh đi ăn, anh đi cùng luôn nhé?”

Từ Quý Phi xua tay: “Thôi, mọi người đi ăn để bàn chuyện riêng thì anh đi làm gì. Này, chú suy nghĩ về chuyện trấn thủ ở tỉnh K đi nhé, anh chờ đấy”.

Không còn sớm nữa nên Từ Quý Phi ở lại xử lý hiện trường, còn Ngô Bình lái xe đến tìm Đường Tử Di, hai người đã hẹn chiều nay đi ăn với Từ Bá Nhân để bàn chuyện thành phố Giang Nam.

Bốn rưỡi chiều, Ngô Bình đã đến một khách sạn khá bình dân ở tỉnh, chi phí ăn uống ở đây không cao, nhưng đồ ăn cũng tạm được.

Đường Tử Di đã tới, cô ấy đang dặn dò chủ khách sạn gì đó.

“Tử Di, mình ăn ở đây à?”, anh hỏi.

Đường Tử Di gật đầu: “Ông Từ là người khiêm tốn, không thích phô trương, nên em mới chọn chỗ này. Đồ ở đây khá rẻ, nhưng ăn cũng ngon lắm”.

Ngô Bình: “Cùng được, thật ra đi uống trà thôi cũng được rồi, vì ông cả nhà họ Từ không biết uống rượu”.

Đường Tử Di: “Thế hay mình đổi chỗ khác”.

Ngô Bình xua tay: “Thôi, ông Từ cũng không phải người ngoài, ở đây luôn đi”.

Mười phút sau, một chiếc xe bình thường đã đỗ dưới khách sạn, Từ Bá Nhân dẫn theo hai người nữa bước xuống xe.

Ngô Bình chờ sẵn ở cửa rồi cười nói: “Anh Từ đến rồi ạ”.

Từ Bá Nhân vui vẻ đáp: “Tôi vốn không định đến đâu, nhưng nể mặt cậu đấy nhé”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK