Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 654

Vừa quay lại, anh đã gọi ngay cho Diệp Thiên Tông: “Sư huynh, có cương thi xuất hiện”.

Ngô Bình nhanh chóng kể lại tình hình, Diệp Thiên Tông nói: “Cương thi là trách nhiệm của Thiên Long, để anh báo cho họ ngay”.

Ngô Bình: “Sư huynh, mọi người vẫn đang ở cốc Phong Diệp ạ? Em sẽ đến ngay”.

Diệp Thiên Tông: “Không cần nữa đâu, sư phụ đã đi rồi, anh với Mộ Bạch cũng đang trên đường về Thiên Kinh”.

Ông ấy nói tiếp: “Sư đệ, Diệp Huyền đến Vân Kinh rồi, bảo là muốn phát triển sự nghiệp ở đấy, nhưng anh không yên tâm, cậu đến ngó nghiêng hộ anh cái”.

Ngô Bình: “Sư huynh yên tâm, có chuyện gì thì em sẽ báo ngay”.

Ngắt máy xong, Ngô Bình đi mua quần áo mới, sau đó chạy tới đồn cảnh sát khu vực rút thẻ ngành ra rồi mượn một chiếc xe.

Khi đi qua huyện Thanh Sơn, anh chợt nhớ ra một chuyện rồi thay đổi đường đi, rẽ vào một con đường.

Bây giờ đã là hơn ba giờ chiều, có rất nhiều xe sang đỗ ở đây. Anh Lang bị Ngô Bình tẩn cho hôm qua vẫn đang nằm co quắp dưới đất, thi thoảng lại cất những tiếng kêu rên vô lực.

Có một người đàn ông hơn 40 ngồi trên một chiếc Land Rover, mặt gã chi chít sẹo. Người này tên là Chu Hồng Quang, từng ngồi tù ba lần, tất cả tài xế taxi đều làm công cho gã. Ngoài ra, gã còn mở hai show room ô tô, một công ty xe tải, kinh doanh hai nhà máy sát, lợi nhuận hàng năm đều rất cao.

Nhờ có tiền, cùng thủ đoạn độc ác và nhiều mối quan hệ nên Chu Hồng Quang cũng trở thành một trong năm ông trùm đường xá ở huyện Thanh Sơn.

Hôm qua, sau khi nhận được tin người của mình bị đánh, gã nổi điên, biết người đánh sẽ quay lại nên gã đã đến đây chờ từ sáng sớm. Nhưng chờ mãi mà tới khi mặt trời sắp lặn cũng không thấy người đó xuất hiện.

Lúc này, một tên đàn em nói: “Đại ca, chắc nó không dám quay lại rồi, chúng ta đừng chờ nữa”.

Chu Hồng Quang nhả ra một làn khói rồi chửi thề bằng tiếng địa phương, gã đang định về thì thấy một chiếc xe cảnh sát phóng tới, sau đó phanh kít một tiếng, dừng cách đầu xe gã nửa mét, suýt thì đâm trúng.

Ngô Bình mở cửa xe rồi bước xuống.

Trông thấy anh, người tài xế hôm qua lập tức hô lên: “Đại ca, là nó đánh anh Lang”.

Chu Hồng Quang nhảy xuống xe, sau đó lạnh lùng nhìn Ngô Bình, thấy anh lái xe cảnh sát, gã hơi cau mày: “Mày là cớm à?”

Ngô Bình tươi cười nói: “Không, cho nên các người không phải sợ, cứ ra tay đi”.

Chu Hồng Quang lạnh mặt nói: “Không phải cớm mà mày dám động vào người của tao?”

Bụp!

Chu Hồng Quang vừa nói dứt câu thì mắt đã hoa lên, còn người thì bay xa hơn chục mét rồi đập mạnh mặt xuống đất, mũi chảy máu ròng ròng.

Đám đàn em của gã nghệt mặt ra, một tên phản ứng lại nhanh, rút ngay khẩu sung ở eo ra.

Vèo

Nhưng tay hắn vừa chạm vào eo thì Ngô Bình đã bắn một chỉ phong tới, xuyên qua cổ tay hắn. Tên đó ôm tay hét lớn, sau đó bị Ngô Bình đá bay.

Những người khác đều sợ hết hồn, kiểu đá bay người này là võ công gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK