Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 211

Ngô Bình cười khẩy: “Ông tưởng luyện khí thành sức mạnh rồi thì có thể vô địch thiên hạ sao?”

Anh trượt một bước ra, thực hiện Du Long Bộ trong Ngũ Long Thánh Quyền, thoắt cái đã đến bên hông Lý Huyền Đẩu.

Nhìn bề ngoài, luyện khí thành sức mạnh có uy lực rất mạnh, không đao súng nào xuyên qua được, nhưng thực chất nó cũng có điểm yếu. Chỉ cần đánh vào điểm yếu này, đối phương sẽ bị thương nặng!

Thế là anh dùng năng lực nhìn thấu vạn vật, quan sát đường vận chân khí trong cơ thể Lý Huyền Đẩu, chỉ cần nhìn một cái thôi đã dễ dàng tìm ra điểm yếu ở đâu.

Điểm yếu của Lý Huyền Đẩu nằm ở đốt thứ ba của xương sống thắt lưng. Sức mạnh ở nơi đó cực kỳ yếu, không chịu nổi một cú đánh. Chỉ cần đánh trúng vào đó, sức mạnh toàn thân ông ta sẽ tiêu tan.

Thấy Ngô Bình đến gần, Lý Huyền Đẩu bèn vung nắm đấm tới. Ngô Bình lướt chân một cái đã vòng ra sau lưng ông ta và thi triển Niêm Hoa Chỉ, cả năm ngón tay đều đánh vào xương sống của đối phương.

Khuôn mặt tràn đầy tự tin của Lý Huyền Đẩu đột nhiên trắng bệch, hơi thở lập tức trở nên hỗn loạn, lớp áo giáp sắt cũng biến mất.

Cùng lúc đó, ông ta thấy cổ họng mình ngòn ngọt, rồi phun ra một ngụm máu tươi.

“Ngã xuống!”

Ngô Bình thừa dịp này vung nắm đấm vào lưng Lý Huyền Đẩu. Ông ta bổ nhào về phía trước, đã thoát được phần nào lực đấm, nhưng vẫn phải chịu đòn tấn công cực mạnh này.

Ông ta tê dại ngã xuống đất, cả người không động đậy được, một vũng nước vàng chảy ra bên dưới cơ thể.

Cú đấm này của Ngô Bình có tên là Ngũ Long Thôn Nhật, sở hữu uy lực rất lớn, chỉ cần một cú đã đấm gãy xương sống thắt lưng của Lý Huyền Đẩu!

“Cậu…”, ông ta run rẩy, mặt tái nhợt, phẫn hận trừng mắt nhìn Ngô Bình.

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Nếu năng lực của tôi kém hơn ông thì kẻ nằm xuống sẽ là tôi. Vậy nên đừng oán hận, tất cả đều do ông tự chuốc vạ vào thân!”. Anh không hề có chút thiện cảm nào với tên Lý Huyền Đẩu này. Rõ ràng là đệ tử của ông ta giành giật trước, vậy mà còn đến đây gây sự với Ngô Bình, muốn đoạt lấy huyết chi của anh. Nếu đã vậy, tất nhiên anh cũng không cần khách sáo nữa, cứ đánh cho ông ta liệt thôi!

Ở gần đó, thuộc hạ của Tiết Thái Hổ vừa nhìn thấy cảnh tượng này đã chạy ra một góc để gọi điện cho gã.

“Gì cơ? Ngô Bình đánh Lý Huyền Đẩu tàn phế rồi?”, Tiết Thái Hổ bật dậy với vẻ mặt vui mừng, còn cười ha ha.

“Mẹ nó, đánh hay lắm! Tôi đã chướng mắt tên Lý Huyền Đẩu này từ lâu rồi, ỷ mình có võ nên chẳng hề nể mặt tôi. Ha ha, giờ thì tốt rồi. Đám đồ đệ của ông ta, tôi sẽ xử lý từng tên một! Từ nay về sau, Tiết Thái Hổ này chính là vua của Biên Nam!”

Tiết Thái Hổ thật sự rất vui. Nếu hỏi ở Biên Nam có kẻ nào khiến gã cảm thấy khó chịu hay không thì chỉ có một người thôi, ấy là Lý Huyền Đẩu. Bây giờ Lý Huyền Đẩu xong đời rồi, gã sẽ nhanh chóng nuốt trọn địa bàn của Lý Huyền Đẩu và trở thành kẻ độc tôn!

Trừng mắt nhìn Lý Huyền Đẩu nằm dưới đất, Ngô Bình nói: “Giờ ông đã liệt rồi, không cần phải khấu đầu nữa, nhưng một trăm triệu thì không được thiếu. Tôi cho ông mười phút để chuẩn bị”.

Lý Huyền Đẩu lại nhổ ra một ngụm máu. Ông ta nói: “Cậu bạn à, tôi thừa nhận năng lực của cậu rất mạnh. Nhưng cậu có biết vì sao tôi cần huyết chi hay không?”

Ngô Bình thờ ơ hỏi: “Chuyện này có liên quan gì đến tôi sao?”

“Dĩ nhiên là có liên quan”, Lý Huyền Đẩu trừng mắt với anh, “Tôi vốn định đem tặng huyết chi cho Thanh Thành! Nhà họ Bạch ở Thanh Thành có một lão kiếm tiên chém chết trăn độc nên đã bị thương nặng, cần huyết chi này để kéo dài mạng sống!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK