Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 636

Ngô Bình giật mình: “Hả? Sư phụ anh nói thế à?”

Đường Tử Di gật đầu: “Ừ, ông ấy nhờ em chuyển lời rằng, nếu anh muốn tìm ông ấy thì cứ gọi cho Hồng Lăng. Ông ấy đang ở cùng Hồng Lăng đấy”.

Ngô Bình vội lấy điện thoại ra gọi cho Hồng Lăng ngay.

Chẳng bao lâu sau, Hồng Lăng đã cất giọng vui vẻ: “Sư huynh!”

Ngô Bình hỏi: “Hồng Lăng, em đang ở cạnh sư phụ à?”

“Vâng. em và sư phụ đang ở cốc Phong Diệp của Giang Bắc”, cô ấy trả lời.

Ngô Bình tò mò: “Cốc Phong Diệp? Là ở đâu vậy, sao anh chưa từng nghe?”

“Ở đây có một chị xinh lắm, là bạn gái của sư phụ đấy. Nơi này chắc là nơi sinh sống của họ”.

Cô ấy đang nói thì bị giật mất điện thoại. Đầu dây bên kia vang lên tiếng của Đông Phật tiên sinh. Ông ấy húng hắng: “Ngô Bình, con đừng nghe Hồng Lăng nói lung tung. Ta đưa nó đến đây để truyền dạy công phu, con không cần lo. Rảnh rỗi thì có thể ghé chơi”.

Ngô Bình hỏi: “Sư phụ à, sư mẫu của con cũng đang ở đó sao?”

Cao nhân như Đông Phật tiên sinh mà cũng hơi đỏ mặt: “Sư mẫu gì chứ? Đó là hồng nhan tri kỷ của ta, tên gọi trên giang hồ là Dược Tiên, chính là con gái Dược Vương năm xưa”.

“Ồ, ra là sư mẫu tương lai. Con hiểu rồi, sư phụ”, Ngô Bình đáp ngay.

Đông Phật tiên sinh tức giận vô cùng: “Nhóc con, đừng có nói lung tung”.

Ngô Bình cười hề hề, đoạn nói: “Con đùa thôi mà, sư phụ. Con có chuyện nghiêm túc muốn nói với sư phụ đây. Bây giờ sư phụ đang đạt đỉnh nhân tiên đúng không ạ?”

Đông Phật tiên sinh khẽ thở dài, hơi thất vọng: “Cửa ải ấy của địa tiên, e là sư phụ không thể đột phá rồi”.

Ngô Bình hỏi: “Tại sao ạ?”

“Lớn tuổi rồi, đã qua thời hoàng kim. Thời trẻ đã không vượt qua được, bây giờ càng không thể. Ngoài ra, để trở thành địa tiên còn phải hấp thu tiên lực, mà tiên thạch đều ở Côn Luân, nằm trong tay của số ít các thế lực lớn”.

“Tiên thạch?”, Ngô Bình giật mình: “Sư phụ cần tiên thạch gì, số lượng bao nhiêu ạ? Con sẽ nghĩ cách”.

Đông Phật tiên sinh cũng chẳng để tâm, chỉ đáp: “Tiên thạch nào cũng được, tốt nhất là trên hai loại, mỗi loại ít nhất ba viên. Sư phụ vất vả tìm cả đời cũng chỉ có được ba viên. Ba viên còn lại, e là sẽ không bao giờ thu thập đủ”.

Ngô Bình nói: “Sư phụ cứ ở cốc Phong Diệp chờ con nhé. Con sẽ mang tiên thạch đến đó nhanh nhất có thể”.

Đông Phật tiên sinh chỉ cười cười, không tin rằng Ngô Bình sẽ tìm được tiên thạch. Song ông ấy không muốn đả kích lòng hiếu kính của anh nên chỉ bảo rằng: “Được, nếu con tìm thấy tiên thạch thì mang đến cho sư phụ”.

Cúp máy xong, Ngô Bình lập tức ăn thật nhanh, đoạn nói với Đường Tử Di: “ Tử Di à, lô nguyên liệu vừa chuyển đến tối qua, em cũng cho người định giá nhé”.

Đường Tử Di đáp: “Em đã sai người đi làm rồi. Còn nữa, vốn đầu tư ban đầu vào thị trấn phỉ thuý rất cao. Hai lô phỉ thuý của anh, em sẽ đưa anh trước một phần, khoản còn lại phải chờ đến năm sau mới gửi anh được”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK