Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 176

Triệu Kiếm Tinh đáp: “Họ đã thông báo cho Trương Hàn Thuỷ rồi, chắc ông ta sẽ đến ngay thôi. Giờ cậu bạn của anh sống chết ra sao thì phải xem ý trời”.

Lý Quảng Long chột dạ rồi ngắt máy, sau đó gọi lái xe đưa đến đồn cảnh sát ngay.

Lúc này, Ngô Bình đã mở mắt ra, vì có người đi vào rồi đóng cửa lại.

Người này chưa tới 50 tuổi, ăn mặc rất nhã nhặn như một lão nông dân. Tay ông ta đầy các vết chai, đi dép cao su, bên hông dắt một tẩu thuốc.

Vừa vào, ông ta đã ngồi xuống cạnh Ngô Bình rồi châm thuốc, hỏi: “Cậu còn trẻ thế này mà đã là cao thủ cảnh giới Khí rồi, hiếm có đấy!”

Ngô Bình: “Ông quá khen, ông là người nhà họ Cung cử tới đúng không?”

“Tôi là Trương Hàn Thuỷ”, ông ta nói: “Người cậu đánh bị thương tên là Trương Tử Hùng, nó là con trai của tôi”.

Ngô Bình trầm mặc, xem gia người đàn ông này đến trả thù cho con trai mình rồi.

Sau đó, anh nói: “Không ngờ cao thủ Trương Hàn Thuỷ lại trông như thế này”.

Trương Hàn Thuỷ hít một hơi rồi nói: “Tôi đang đi cấy thì nghe tin con trai mình gặp chuyện. Tử Hùng có tư chất không tốt, đầu óc cũng không nhanh nhạy, nhưng nó là người tốt”.

Ý của ông ta đã quá rõ ràng, Ngô Bình đánh con trai ông ta bị thương thì anh chính là người xấu.

Ngô Bình hỏi: “Ông đã xem qua vết thương chưa?”

Trương Hàn Thuỷ lạnh giọng nói: “Đương nhiên, vết thương rất nặng”.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Nhìn thì nặng vậy thôi, chứ thật ra thì bình thường. Anh ta trúng ám thủ của tôi, tôi có thể xử lý được”.

Bấy giờ, Trương Hàn Thuỷ mới giãn cơ mặt ra: “Cậu xử lý được ư? Nói vậy là tu vi của nó sẽ không bị phế sao?”

“Đương nhiên”, Ngô Bình cười nói: “Người nhà họ Cung định mượn dao giết người nên cố ý cho tôi và con trai ông xung đột, để làm ngư ông đắc lợi. Lúc đó, tôi đã phát hiện ra điểm kỳ lạ, vì vậy ra tay rất có chừng mực, tôi chỉ khiến ông trai ông bị thương giả thôi”.

Trương Hàn Thuỷ chợt đứng bật dậy rồi chắp tay với Ngô Bình: “Xin cậu hãy chữa trị cho con trai tôi, Trương Hàn Thuỷ cảm kích vô cùng”.

Ngô Bình: “Được, tôi cũng không muốn đắc tội với một cao thủ như ông, bảo họ đưa người tới đây”.

Trương Hàn Thuỷ ra ngoài nói gì đó thì Trương Tử Hùng đã được khiêng vào ngay. Anh ta nằm dưới đất bất động, nhưng mắt vẫn có thể đảo xung quanh, lúc này anh ta đang lườm Ngô Bình.

Ngô Bình bước tới, sau đó giơ tay ấn lên người anh ta mấy cái, Trương Tử Hùng kêu ầm lên rồi đứng bật dậy.

Anh ta nổi điên mắng: “Mày chưa xong với tao đâu!”

“Im mồm!”, Trương Hàn Thuỷ lạnh mặt nói: “Đúng là loại ngu dốt không biết trời cao đất dày là gì. Cậu Ngô đây là cao thủ cảnh giới Khí đấy, con có đánh lại được không? Con vẫn sống đến giờ là nhờ cậu ấy nể mặt bố đó”.

Trương Tử Hùng ngạc nhiên, cao thủ cảnh giới Khí ư? Tốt xấu gì, anh ta cũng là con trai của Trương Hàn Thuỷ nên đương nhiên biết cảnh giới Khí có nghĩa là gì.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK