Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 251

Lâm Băng Tiên đang nói chuyện với mấy cô gái, thi thoảng còn bật cười khanh khách. Khi nhìn thấy Ngô Bình, cô ấy thoáng qua vẻ ngạc nhiên rồi chạy tới, sau đó vui vẻ nói: “Anh Ngô, sao anh lại đến đây?”

Ngô Bình nói: “Tiện đường thôi, vừa hay lại thấy cô đi ra, lên xe đi, chúng ta về nhà”.

Lâm Băng Tiên vẫy tay với mấy cô bạn rồi nói: “Tớ về trước đây”.

Mấy cô gái cũng vẫy tay chào, chờ Lâm Băng Tiên lên xe rồi, một cô gái tóc ngắn cười lạnh nói: “Bảo sao mà cậu ta toàn dùng mỹ phẩm cao cấp thế, hoá ra là có bạn trai rồi, chiếc xe kia được phết đấy chứ đùa!”

Một cô gái khác nói: “Gì mà được, tớ chưa thấy hãng xe này bao giờ, khéo là hàng bãi thôi”.

“Cũng đúng, tớ nghe nói nhà Lâm Băng Tiên khó khăn lắm nên hồi đầu mới phải nghỉ học đấy, loại như cậu ta thì kiếm một tên xài xe cũ cũng xứng đôi vừa lứa mà”, nói rồi, bọn họ đều cười phá lên.

Mấy cô gái này chẳng ưa Lâm Băng Tiên chút nào, lý do cũng vì ghen tị. Lâm Băng Tiên không chỉ là hoa khôi của nhạc viện, mà còn có sở trường trong âm nhạc, bỏ xa bọn họ.

Vì thế, ngoài mặt thì họ vui vẻ với cô ấy, nhưng khi Lâm Băng Tiên vắng mặt thì bắt đầu nói xấu sau lưng ngay.

Lâm Băng Tiên ngồi lên xe rồi nói: “Anh Ngô, mấy cô bạn của em mời em tham gia tiệc tốt nghiệp của họ, anh bảo em có nên đi không?”

Vì Lâm Băng Tiên nghỉ học nên các bạn cùng khoá trước sắp tốt nghiệp rồi, cô thì còn lâu.

Ngô Bình nói: “Đi đi, nếu đã là bạn bè thì nên nể mặt nhau một chút”.

Lâm Băng Tiên cười nói: “Vậy em đi nhé”.

Lúc này, anh nói: “Băng Tiên, hôm qua cô mới làm thủ tục nhập học à?”

Lâm Băng Tiên: “Em làm từ hôm kia rồi, rất thuận lợi”.

“Thế thì tốt, cô cứ yên tâm mà học, có gì cần thì cứ nói với tôi”.

Sau khi về sơn trang Thái Khang, Ngô Bình về phòng luyện công để đả thông kinh mạch.

Anh vừa ngồi xuống thì lại nhận được điện thoại của Từ Quý Phi, ông ấy nghiêm giọng nói: “Nghiêm Lập Chân đang tìm chú đấy”.

Ngô Bình cau mày, anh nhớ Nghiêm Lập Chân là sư đệ của Lưu Trực Hưng, tiểu đồ đệ của Dương Thiên Thiền. Chắc anh ta tìm anh để trả thù cho Lưu Trực Hưng đây.

“Anh định thế nào?”, Ngô Bình hỏi.

Từ Quý Phi: “Nghiêm Lập Chân muốn gặp chú, cậu ta đang ở Vân Kinh rồi, có mấy cao thủ của Hình Y Giới đi cùng nữa. Có thêm người giúp rồi thì cậu ta sẽ không chịu bỏ qua đâu”.

Ngô Bình cau mày hỏi: “Anh ba có biết họ đang ở đâu không?”

Từ Quý Phi ngạc nhiên: “Chú định làm gì? Bây giờ, chú đừng lộ diện, nhanh chóng rời khỏi Vân Kinh rồi kiếm chỗ nào trốn đi đã”.

Ngô Bình hờ hững nói: “Trốn được mồng một, không trốn được ngày rằm. Anh ba, anh cứ nói cho em biết chỗ ở của họ đi”.

Từ Quý Phi trầm mặc một lát, nhưng vẫn không yên tâm, nói: “Chú đến chỗ tôi trước đi, anh đang ở sơn trang Tử Ngọc”.

Ngô Bình lập tức rời khỏi biệt thự rồi tới trang viên Tử Ngọc.

Đó là nơi mà Trác Khang chuẩn bị cho Từ Quý Phi, thường thì chỉ khi tiếp khách thì Từ Quý Phi mới tới thôi.

Lúc Ngô Bình đến thì Từ Quý Phi đã ngồi nghiêm mặt chờ ở phòng khách rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK