Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 659

Hai mươi phút sau, xe của anh đã tới nơi, sau đó anh gọi cho Lư Tuấn Phi, anh ta nói một vị trí rồi Ngô Bình lái xe đến đó.

Chiếc xe dừng trước một căn nhà, Lư Tuấn Phi đẩy cửa đi ra nói: “Ngô Bình, vào đi”.

Ngô Bình vừa bước vào cửa đã thấy có gì đó là lạ, người đứng trong nhà đều biết võ công.

Anh vừa đi vào thì đã có hai người tấn công từ hai phía và chặn đường lùi.

Một người đàn ông trung niên mặt trắng nhợt ngồi trên sofa, ông ta quan sát Ngô Bình rồi nghiêm giọng hỏi: “Chính mày đã phá trận Quỷ mẹ con của tao phải không?”

Ngô Bình lập tức hiểu ra vấn đề, tf lại bẫy anh thêm lần nữa, anh ngoảnh lại nhìn anh ta thì tf cắn răng nói: “Tôi cũng bị dồn vào bước đường cùng, nếu không dụ anh đến đây thì họ sẽ giết tôi”.

Ngô Bình khẽ thở dài rồi nói: “Cậu được nhử được tôi đến đây thì sẽ giữ được mạng chắc?”

Tf chột dạ, định nói gì đó, nhưng Ngô Bình đã quay đi rồi nói với người đàn ông kia: “Xem ra chính các người đã bày trận Quỷ mẹ con hả?”

Một người đàn ông cười lạnh: “Đúng! Dám phá hỏng chuyện lớn của sư phụ tao, mày giỏi đấy!”

Ngô Bình gật đầu rồi lấy điện thoại ra, sau đó gọi cho Lý Kim Tượng của Giang Nam Đường: “Đường chủ, tôi đã bắt được hung thủ bày trận Quỷ mẹ con, họ đang ở nhà của Lư Chấn Sơn tại sơn trang Thái Khang. Ừm, các ông đến nhanh lên”.

Nghe thấy Ngô Bình gọi điện xong, ai ở đây cũng nghệt mặt ra, trong lúc này rồi mà Ngô Bình vẫn dám gọi điện cho người khác ư?

“Bắt nó”, người đàn ông cao tuổi lạnh giọng nói.

Hai người mặc đồ đen ở phía đối diện lao tới, họ đều là cao thủ cảnh giới Khí, đã luyện ra canh khí nên thực lực rất khá. Song, lại chưa là gì với Ngô Bình cả.

Chát chát!

Ngô Bình đứng yên, chỉ giơ tay lên tát hai cái, mà hai tên kia đã ngất xỉu, sau đó anh đi tới gần người đàn ông trung niên rồi nghiêm giọng nói: “Thần Võ Ti phá án!”

Người đàn ông hoảng hốt: “Mày là người của Thần Võ Ti ư?”

Ông ta vừa nói dứt câu thì đã Ngô Bình đã tung một quyền tới.

Hai người đều ở cảnh giới Thần, nhưng một người là cao thủ, còn người kia đã là tông sư. Người đàn ông không thể né được đòn tấn công của Ngô Bình, chưa biết phải ứng phó thế nào thì đã trúng một đòn vào ngực.

Ầm!

Cả người ông ta và chiếc sofa đều lộn nhào, người đàn ông hộc máu.

Những người còn lại đều cả kinh, sau đó hét lên rồi cùng xông lên. Nhưng tiếc rằng họ chỉ ở cảnh giới Khí, Ngô Bình chỉ tung vài chiêu đã hạ gục hết, ai cũng bị thương nặng.

Cảnh tượng này khiến tf sợ xanh mặt, Lư Chấn Sơn thì run rẩy đứng dậy nói: “Ngô Bình, là Tuấn Phi có lỗi với cháu…”

“Thôi, tôi với cậu ta không còn quan hệ gì hết”, Ngô Bình lạnh giọng nói, sau đó lôi cổ người đàn ông trung niên dậy hỏi: “Ông bảo sư phụ ông đã bày sát trận, vậy lão ta đâu?”

Người đàn ông tỏ vẻ thâm độc nói: “Thằng chó, sư phụ tao là đại sư trận pháp! Mày đã đắc tội với người thì kiểu gì cũng chết thảm thôi”.

Ngô Bình: “Đó là chuyện của tôi, không phiền ông lo. Tôi đang hỏi ông là lão già kia đâu?”

Người đàn ông rất tin tưởng vào sư phụ mình nên lạnh giọng đáp: “Ở đây”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK