Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 588

Ngô Bình cười nói: “Em biết mà, mời anh lên tầng”.

Từ Bá Nhân ngồi ở vị trí chủ toạ trong một căn phòng trang nhã ở tầng trên, Ngô Bình và Đường Tử Di ngồi hai bên, trông như cấp dưới của ông ấy, có tất cả bảy người đang ngồi ở đây.

Từ Bá Nhân lên tiếng trước: “Cô Đường, nghe nói cô có hứng thú với Giang Nam Thành hả?”

Đường Tử Di cười đáp: “Vâng, không biết tập đoàn Đường Thị chúng tôi có tham gia được không?”

Từ Bá Nhân nâng tách trà lên rồi nói: “Thật ra tỉnh K chúng ta rất cầu những tập đoàn lớn như Đường Thị tham gia cùng, nhưng vì cô thân với Ngô Bình thì tôi khuyên không nên thì hơn”.

Đường Tử Di ngạc nhiên hỏi: “Ông Từ, tại sao vậy?”

Từ Bá Nhân lập tức kể vắn tắt lại mọi chuyện, Đường Tử Di nghe xong thì thấy da đầu mình tê dại, mồ hôi lạnh túa ra. Ngô Bình cũng nhíu chặt hàng lông mày, cảm thấy chuyện này quá rắc rối, nó đúng là một tổ ong, ai bén bảng đến sẽ bị chích cho xưng đầu.

Thì ra cổ đông chính của Giang Nam Thành là chủ của tập đoàn Vạn Thắng, tên là Vạn Trung Lương. Nhờ nguồn vốn dồi dào mà ông ta đã xây dựng nên tập đoàn Vạn Thắng chỉ trong mười năm.

Trước kia, tổng giá trị của tập đoàn này là hơn 3000 tỷ, hàng năm thu về cả trăm tỷ, lãi trên trăm tỷ, họ chuyên vể màng luyện kim, than đá, hoá thạch, bất động sản, tài chính, bảo hiểm, nói chung là đủ mọi lĩnh vực, bất cứ việc gì hay nơi nào có thể kiếm được tiền thì đều có bóng dáng của tập đoàn này.

Vào năm mà tập đoạn này đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp, tổng giá trị của năm mươi chín công ty là một con số trên trời.

Vạn Trung Lương trở thành người đứng đầu của tỉnh K, đại gia thứ năm cả nước, danh tiếng vang xa. Cũng chính trong năm đó, dự án Giang Nam Thành ra mắt, Vạn Trung Lương chỉ hô một tiếng là các ông lớn khác đều đổ vốn vào, người thì 300 triệu, người thì 500 triệu.

Sang đến năm thứ hai, Vạn Trung Lương chợt chết đột tử, toà nhà lớn của tập đoàn Vạn Thắng sụp đổ, sau đó vợ ông ta di cư sang nước ngoài, con trai thì chết ở ngoài đường, tập đoàn Vạn Thắng mất đi người chèo chống nên loạn cào cào.

Kể đến đây, Từ Bá Nhân nói: “Trước khi Vạn Trung Lương chết, cổ phiếu của ông ta đã chuyển hết cho tập đoàn Vạn Hướng, tổng cộng là 1000 tỷ”.

“Sau đó, họ bán số cổ phiếu này ra thị trường, đổi về được hơn 900 tỷ. Tiếp đó thì Vạn Trung Lương chết, giá cổ phiếu của các công ty thuộc tập đoàn Vạn Hướng cũng sụt giảm, đang từ công ty có giá trị hàng nghìn tỷ thì chỉ còn chưa nổi chục tỷ. Cuối cùng, những người khác chỉ mất hơn 30 tỷ để mua lại số cổ phiếu ấy, sau đó nhẹ nhàng kiếm được cả đống tiền”.

“Mà nào đã xong, những người này vốn là cổ đông của tập đoàn Vạn Hướng, họ lập tức mở cuộc họp cổ đông rồi chia năm xẻ bảy tập đoàn, lấy hết những gì đáng giá nhất về tay. Cuối cùng, tập đoàn Vạn Hướng chỉ còn lại nợ nần và cái vỏ trống rỗng”.

Nghe đến đây, Ngô Bình nói: “Vậy tập đoàn Vạn Hướng bị phân chia, bên thanh toán cuối cùng là ngân hàng, những người này đúng là thần thông quảng đại, to gan thật”.

Từ Bá Nhân: “Những người làm kinh doanh thì đâu biết nể nang gì, ai chẳng máu lạnh, khéo đến người thân còn trở mặt với nhau nữa là”.

Đường Tử Di: “Ông Từ, hiện giờ các tài sản đó đều thuộc sở hữu của ngân hàng, dù chúng tôi mua được cũng không liên quan đến tập đoàn Vạn Hướng đúng không?”

Từ Bá Nhân lắc đầu: “Vẫn liên quan chứ, người kế thừa của Vạn Trung Lương vẫn chưa từ bỏ, ông ta còn một cô cháu gái ở nước ngoài, chắc khoảng 21 tuổi gì đó, cô ấy chiếm một phần ba cổ phần của Giang Nam Thành, ngân hàng chỉ có thể bán đấu giá hai phần ba thôi”.

Đường Tử Di ngạc nhiên nói: “Vạn Trung Lương phân chia tài sản từ trước rồi ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK