Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 196

Người đàn bà kia đáp: “Đều là người trong ngành, khối ngọc này nếu đem chế tác thành trang sức thì giá trị phải lên tới hơn một tỷ rưỡi. Mỗi món trang sức làm ra từ khối ngọc này đều có thể coi là báu vật”.

Ngô Bình cười nói: “Bà chủ quả là người hào sảng, khối ngọc này chúng tôi nhượng lại cho bà”.

Sau khi hai bên mua bán xong xuôi, Kim Vĩnh Lợi tiếp tục cười lạnh, nói: “Bỏ ra hơn một tỷ tư rồi thu lại từng đó. Tử Di, vị cao nhân cược đá này của em xem ra trình độ cũng chẳng ra làm sao”.

Ngô Bình thấy tên Kim Vĩnh Lợi này phiền muốn chết. Anh kéo Đường Tử Di ra một bên, nói: “Có thêm sáu trăm triệu này, chúng ta mua được thêm một khối đá lớn nữa”.

Đường Tử Di vội vã hỏi lại: “Anh à, chúng ta không lỗ đấy chứ?”

Ngô Bình mỉm cười, thì thầm: “Phần dưới khối đá đó, đảm bảo đáng giá năm tỷ tệ”.

Đường Tử Di trợn tròn mắt. Năm tỷ tệ? Cô hít sâu một hơi, hỏi lại: “Anh chắc chắn chứ?”

Ngô Bình gật đầu đáp: “Cho nên, phần dưới không thể giải thạch ở đây. Đi thôi, sang chỗ khác xem xem”.

Rất nhanh sau đó, Ngô Bình đã chú ý đến khối đá “Thanh Đế” trong “Tam Hoàng Ngũ Đế. Giá bán khối đá này là tám trăm năm mươi sáu triệu tệ”.

Sau khi nhìn kỹ khối đá này, anh phát hiện bên trong có một miếng ngọc đế vương băng chủng . Loại này mặc dù giá không cao như thuỷ tinh chủng nhưng mỗi carat cũng có giá từ ba mươi nghìn tệ.

Khối đá Thanh Đế này nặng khoảng ba tấn còn khối ngọc bên trong nặng khoảng sáu mươi cân, giá trị xấp xỉ khoảng hai tỷ tệ.

Ngô Bình không hề do dự, mua ngay khối đá này, sau khi được giảm giá mười phần trăm thì tổng giá của hai khối đá họ mua còn hai tỷ bốn trăm bảy mươi tám triệu sáu trăm nghìn tệ, mà số tiền còn lại Ngô Bình có thể sử dụng là khoảng hơn một trăm hai mươi triệu tệ.

Số tiền còn lại này mặc dù không mua được những khối nguyên thạch thượng hạng nhưng cũng có thể tìm được kha khá khối đá không tồi. Cho nên không lâu sau, Ngô Bình đã phát hiện ra một khối đá có giá niêm yết là một trăm ba mươi triệu tệ.

Khối đá này nặng khoảng năm tạ, bên trong có một khối ngọc màu tím băng chủng thượng hạng. Ngô Bình hỏi han một chút thì được biết loại ngọc này mỗi carat có giá khoảng hai mươi nghìn tệ. Mà khối ngọc bên trong nặng khoảng một tạ, vậy thì tổng giá trị lên tới trên dưới hai tỷ tệ.

Sau khi mua thêm khối đá này, trong tay Ngô Bình chỉ còn lại vài triệu tệ. Với số tiền này thì anh không thể mua được thêm khối đá nào nữa.

Bên phía Kim Vĩnh Lợi cũng đã chọn được vài khối đá. Ngô Bình trong lúc rảnh rỗi đã liếc mắt nhìn thử thì phát hiện hai vị “cao nhân” mà anh ta mời tới hoá ra cũng khá được việc. Mấy khối đá họ chọn ít ra cũng không bị lỗ, có hai khối thậm chí còn lãi được một ít.

Sau khi mua đá xong, tại đó có một dàn xe chuyên dụng vận chuyển đá ra sân bay cho khách. Vua phỉ thuý đã đầu tư hẳn đội xe chuyên dụng để đảm bảo an toàn cho hàng hoá trong quá trình vận chuyển.

Đường Minh Huy sợ đêm dài lắm mộng nên vừa lấy được đá là lập tức rời khỏi đó cùng đoàn xe, đích thân đưa những khối đá này về Vân Kinh.

Đường Tử Di và Ngô Bình ngược lại không hề vội vã. Sau khi ra khỏi Cửu Hào Viện, Ngô Bình còn tự chọn cho mình vài khối đá, tổng trị giá hai mươi mốt triệu tệ.

Trên người anh chỉ có hơn hai mươi triệu tệ, như vậy là mua đá xong đã gần hết tiền. Có điều, những khối đá mà anh chọn có giá trị không dưới sáu mươi triệu tệ, vậy là anh cũng kiếm được món hời.

Sau khi mua xong, Cương Tử mới lái xe đưa mọi người rời khỏi đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK