Mục lục
Hắc Đạo Nữ Vương Quá Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Hoàng thấy vậy nhíu mày, một cỗ lửa giận trong lòng vừa rồi nháy mắt biến mất sạch sẽ.



“Cự nhiên đem chúng ta trực tiếp đưa tới trung ương.” Mộc Hoàng nheo mắt nhìn bốn phía.



Trận thế ‘’Bách chuyển cửu hồi’’ của Thánh Linh cung phân thành chín khu vực, sử dụng chín loại phương pháp công kích .Mà lợi hại nhất chính là chỗ trung tâm này.



Lũ người đó trực tiếp đem bọn họ quẳng vào trung tâm , đầu não của trận thế này.



“Tất cả đều là ma thú?” Phong Vân cảm giác đằng sau chỗ lục sắc kia có vô số ánh mắt gì đó,liền chau mày hỏi.



“Phải” Hoàng kim sư tử gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu:“Cũng không phải là tất cả.”



“Có ý tứ gì?” Phong Vân nhíu mày.



“Nơi này là trung tâm của địa cung trong Thánh Linh cung, địa cung của Thánh Linh cung bình thường là nơi cất giữ bảo vật của bọn họ, cho nên mới có trận thế ‘’ Bách chuyển cửu hồi ‘’ lợi hại này.’’



Mộc Hoàng biết Phong Vân không rõ ràng lắm, lập tức khó có khi tâm tình hảo giải thích như thế này:“Cho nên, nơi này có rất nhiều ma thú, cũng có không ít ma hạch đáng giá.Cũng có các loại vỹ khí cường hãn đầy tính công kích .”



“Cho nên, nơi này không phải là nơi nên đột nhập vào?” Phong Vân nhìn Mộc Hoàng.



Bảo vật càng nhiều, phòng thủ càng lợi hại, điều này là lẽ đời nha~



Mộc Hoàng gật gật đầu:“Thánh Linh cung vì cất giữ bảo vật nên kiến tạo trận thế, mặc dù có khu vực hạn chế, nơi này không phải cực độ nguy hiểm, nhưng không có năng lực của Linh Hoàng thì cũng đừng mơ tưởng phá vỡ được .”



Nói hai ba câu, Phong Vân đã hiểu.



Nhưng mà đã hiểu không có nghĩa là Phong Vân sẽ lo lắng cùng sợ hãi, ngược lại trên mặt dào dạt vẻ tươi cười:“Tốt lắm, coi như là đến đây luyện tập đi .”





Lời này vừa nói ra, hoàng kim sư tử gật gật đầu.



“Khó có khi đến được nơi mà có nhiều phương thức công kích như thế này , đúng là hảo thời cơ cho ngươi rèn luyện .”



Dứt lời, quay người nhảy đến trên vai Mộc Hoàng , hai móng ôm ngực đứng thẳng trầm giọng nói:“Đem công pháp ta dạy cho ngươi xuất ra xem nào.Lúc này ta cùng Mộc Hoàng sẽ không nhúng tay, sống hay chết, là thoát ra hay là ở lại đây mãi , toàn dựa vào chính ngươi- kẻ tự nhiên đột nhập vào đây đấy .”



Dứt lời, nhất móng vuốt mạnh mẽ chém ra, màu vàng linh lực lập tức bao phủ lấy Phong Vân, sau hướng tới chỗ những điểm lục sắc kia ném đi.



Phong Vân động thân đề khí, linh lực cỏ cây trên người nháy mắt che kín toàn thân.



Cổ tay run lên, tiểu thực ngủ say nhiều ngày mạnh mẽ chạy ra hít thở khí trời.



Đóa hoa nguyên bản chỉ có tam sắc, lúc này lại dài ra một mảnh, thành bốn màu, đồng thời lớn hơn một vòng.



“Tiểu thực, chúng ta đi nào.” Gió khẽ nổi lên, Phong Vân vung tay về phía điểm lục sắc , hướng tới trung ương của trận thế .



Cỏ cây không có chiêu thức gì độc đáo, kẻ đáng chết nào dám phát biểu liều như vậy hả ? hôm nay ta sẽ cho các ngươi mở rộng tầm mắt xem sát chiêu của hệ cỏ cây là như thế nào.



Tiểu Thực phóng tới như sợi roi thiên ảnh , chồng chất nở rộ hoa lá tiến tới khu vực trung tâm trận thế.



Phía sau, hoàng kim sư tử cùng Mộc Hoàng cũng vì nàng áp trận.



Mà lúc này, bọn họ lại không biết rằng trên đỉnh đầu Á Sắt công quốc , bão táp đang tiến đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK