Mộc Hoàng mặt trầm xuống, dám uy hiếp hắn.Đời này người dám uy hiếp hắn đã sớm xuống địa ngục toàn bộ rồi.
-“Thu thập? Không biết thế tử phế vật của kinh đô chúng ta , như thế nào thu thập lão bà của hắn .” Nhưng mà không đợi Mộc Hoàng có phản ứng gì, cách đó không xa một đạo thanh âm dâm loạn vang lên, một đám người từ hoa viên đi ra.
Phong Vân quay đầu lại , nhìn nhóm người này.Năm sáu nam tử trẻ tuổi , tất cả đều là người mà nàng biết .Cầm đầu đúng là con của vị quý phi vừa rồi –Trưởng tử quốc chủ đương triều, đi theo phía sau hắn lúc này là hai đệ đệ nữa .Còn có một vị chính là Phong Thừa, con của nhị thúc nàng , còn lại là thế tử Tây Quốc .Toàn bộ đều đối với Hách Liên Phong Vân nàng vạn phần oán hận.Bởi vì sự tồn tại của nàng uy hiếp bọn họ hơn nữa có thể thay thế được địa vị của bọn họ.
-“Ta muốn như thế nào thu thập lão bà của ta, đó là chuyện của ta, Phụng An vương tử, ngươi chính là muốn thu thập cũng chưa có người cho ngươi thu thập đâu.” Phong Vân phất ống tay áo, ngầm cố ý châm chọc.
Nhiều năm đối đầu như vậy, thật sự là không cần phải giả bộ làm gì.Câu nói kia thành công làm cho quốc chủ trưởng tử đen mặt.
Công chúa Gia Lăng quốc, như thế nào cũng nên xứng với vương tử như hắn, kết quả cự nhiên thế tử Phong Vân kia được, đem hắn ném qua ở một bên, thật sự đáng giận.
-“Ha ha, phế vật như ngươi rất xứng với nữ nhân này , có làm người xách giầy cho bổn vương tử ,bổn vương tử cũng không thèm .” Phụng An vương tử nghiêm mặt, dẫn mấy người chậm rãi tới gần.
Lúc này hạ nhân hoa viên chung quanh bọn họ một người cùng không thấy. Hiển nhiên, là có người đã sớm phân phó qua a .