Một việc cỏn con như thế này, hết thảy xử lý trong nháy mắt.
Phong Vân lúc này mới bắt đầu đánh giá lại địa phương nơi nàng đang đứng.
Một gian mật thất ngăn nắp, trong phòng chỉ có một bàn cùng bốn ghế, trên vách tường treo một ít tranh ảnh của các quái vật, đủ dạng, nhìn qua có vẻ âm trầm.
“Không gian chuyển hoán thần khí, hừ, cầm lấy .” Khẽ đảo qua bốn phía, tiểu hoàng kim đột nhiên cầm một khối giống như ngọc lưu ly trên bàn, ném cho Phong Vân .
Phong Vân tiếp được, không gian chuyển hoán thần khí, hẳn là thứ này đã đưa nàng đến đây .
Đi đi lại múa may hai vòng, không biết phải làm gì , cũng không biết dùng như thế nào.
Tiểu hoàng kim thấy vậy thản nhiên nói:“Đây là thần khí, ngươi trình đâu mà dùng.”
Phong Vân tuy rằng là nhất cấp linh hoàng, nhưng nàng không có đủ linh lực để có thể phá vỡ thần khí giam cầm này này, haizzz có mà không dùng được.
Phong Vân nghe vậy thì không nói gì nữa, trực tiếp đưa vào châm tai để lưu trữ.
Không dùng được, huhu , thời điểm ta muốn, luôn luôn không dùng được là sao.Đúng là cần phải rèn luyện thêm ~~