“Tinh linh vốn là là đứa con của tự nhiên, bọn họ sinh ra đã gần gũi với tự nhiên hơn so với ngươi, ngươi không có khả năng so với hắn.” Hoàng kim sư tử thấy Phong Vân kinh ngạc bèn giải thích. Tinh linh trời sinh có thể dùng lực tự nhiên, xa hơn con người có thể làm được. Phong Vân nghe vậy, thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn Á Lê vẫn đang còn tức giận. Cư nhiên có thực lực mạnh mẽ như vậy, nàng cũng không tưởng tượng nổi, thật đúng là không nên đánh giá qua bề ngoài. “Cho nên nói muốn lấy trộm trấn tộc chi bảo của bọn họ là siêu khó”. Tiểu hoàng kim lắc lắc đầu. Tinh linh Á Lê như vậy, Tinh Linh tộc không biết còn có bao nhiêu người như hắn nữa. Nếu muốn lấy trấn tộc chi bảo trong tay bọn họ, khó như lên trời. Phong Vân nghe vậy, trong nháy mắt trở nên trầm mặc.
Mà ngay tại lúc Phong Vân cùng Tiểu hoàng kim âm thầm trao đổi với nhau, Mộc Hoàng cùng Á Lê đang châm chọc đối đầu, lửa giận cũng tràn ngập sát khí. “Ta đang hỏi ngươi một lần nữa, ai là tẩu tử ngươi?” Mộc Hoàng nhìn vẻ mặt tức giận của kẻ quái nhân đang muốn nghiêm trang bảovệ Phong Vân, sát khí trong người hắn như muốn dâng lên tận trời. Dám gọi Phong Vân của hắn là tẩu tử. Phong Vân là tẩu tử của ai ? nàng là nữ nhân của hắn, của hắn. Lửa giận trong lòng ngập trời, Mộc Hoàng vừa gằn từng chữ vừa tỏa ra một hơi thở vô cùng giận dữ trên người, lôi điện lực dũng mãnh trong tay đánh ra, hướng tới Á Lê nổ ầm ầm. Dám gọi Phong Vân là tẩu tử, được lắm, hắn sẽ giết chết tên xác ướp này. Gió nổi lên, mây giăng đầy trời, lôi điện cùng Tự Nhiên lực trong nháy mắt dâng cao..Phong Vân cùng Tiểu hoàng kim đang thảo luận trấn tộc vật của tinh linh bộ tộc, lúc này bị sát khí Mộc Hoàng làm giật mình.