Lọt vào tầm mắt nó là một đôi con ngươi cực kỳ lạnh lùng và ngay sát bên cạnh, hai cặp mắt cơ hồ suýt chạm vào nhau. Sư tử Hoàng Kim hoảng sợ vội vàng kéo Phong Vân lùi lại phía sau. Khi lùi lại, cả bọn mới nhìn rõ, thì ra bọn họ vừa đụng phải một người.
“Cút!” Một âm thanh lạnh lẽo và mang theo vẻ tuyệt đối chán ghét vang lên ngay bên tai một người một thú một cây làm cả bọn hoa mắt chóng mặt.
Phong Vân lắc lắc đầu cho thanh tỉnh một chút rồi giương mắt nhìn về phía ấy.
Lọt vào tầm mắt nàng là một người lùn mặc áo giáp màu đen đang ngồi trên một mô đất. Trên người hắn, từ đầu tới chân có tới năm sợi xích sắt và ổ khóa, mỗi một sợi xích đều khiến Phong Vân phải mở to mắt mà nhìn, những thứ này cơ hồ là đều là do linh lực cấp bậc linh đế đúc thành.
Một đầu xiềng xích khóa trên cơ thể của người kia, đầu còn lại thì xuyên vào trong bốn vách tường băng xung quanh. Những bức tường băng này chắc chắn là do mỹ nhân ngư dùng linh lực có cấp bậc cao nhất để tạo thành.
Người lùn khoanh chân ngồi trên mặt đất, thoạt nhìn trông rất oai phong.
Đúng, chính là oai phong!
Tộc người lùn bởi vì vóc dáng thấp bé nên những cái gọi là cao lớn, oai phong, cường tráng thực sự không thể đem ra để nói về bọn họ. Nhưng mà, người lùn trước mặt đây lại cứ làm cho nàng cảm thấy trên người hắn có một loại khí thế của cấp bậc đế vương thiên hạ.
Khí thế dũng mãnh khiến người ta phải líu lưỡi.
“Ta nói một lần nữa, cút ngay cho ta!” Cùng với giọng nói lạnh băng mang theo sự chán ghét vô cùng, trên người của người lùn bỗng bắn ra một luồng linh lực dũng mãnh màu vàng. Khí tức mạnh mẽ lao đến khiến Phong Vân trong nháy mắt liên tục lùi lại phía sau, khí huyết trong người nàng cũng lập tức quay cuồng.
Linh đế, cấp bậc của người này chắc chắn đã vượt qua linh đế.
“Mặc Khắc Đa.” Một ngụm máu tươi lập tức phụt ra, Phong Vân vội vàng lùi sang bên cạnh, vừa lùi vừa hé răng thốt ra ba chữ.
“Chúng ta là bạn tốt của Mặc Khắc Đa!” Tiểu Thực và sư tử Hoàng Kim lập tức kêu to.