Lời nói hào hùng theo gió vang ra tứ phương làm cho dân chúng Nam Viên xung quanh nhất thời hoan hô như sấm dậy. Bọn họ rất thích tính cách của Đế nữ Thiên Khung.
Giữa tiếng hoan hô huyên náo, Phượng Vũ Phi vỗ vỗ hai tay. Hai người theo hầu bên người Phượng Vũ Náo ở tầng năm trên khán đài liền cầm một vật bay xuống.
Mọi người xung quanh đang vỗ tay như sấm dậy khi thấy vậy liền lập tức trở nên tĩnh lặng. Đồ vật phải để bên người Đế quân Thiên Khung thì nhất định là vô cùng quý giá.
Đứng trên võ đài, Phượng Vũ Phi chắp tay hướng tứ phương rồi nói, “Hai vòng thi trước các vị đã thể hiện được tài nghệ và tài văn chương, vòng thi cuối cùng này xin mời các vị trình diễn trình độ võ công của mình.”
Nói xong, không đợi người khác lên tiếng, Phượng Vũ Phi tiếp tục cười nói, “Có điều mọi người ở đây đều là người Nam Viên, nếu làm quá ắt sẽ tổn thương hòa khí, còn nếu nhu hòa thì lại không thể nhìn được công phu thực chất. Bởi vậy mà mọi quy củ phép tắc đánh nhau gì đó hôm nay chúng ta bỏ qua một bên đi, ta có một vật có thể đánh giá được trình độ võ công của các vị.”
Lời nói vừa dứt, hai thị vệ bên người Phượng Vũ Náo đã hạ xuống sau lưng Phượng Vũ Phi.
Phượng Vũ Phi xoay người nắm lấy mảnh vải che màu đỏ rồi vung tay lên, tấm vải đỏ bay lên cao làm lộ ra thứ được nó che phủ. Hồng quanh lập tức phát ra, trong nháy mắt, ánh sáng bảy sắc cầu vồng từ trên bảo vật tỏa ra chói lòa.
Tất cả dân chúng Nam Viên vừa rồi còn ồn ào náo nhiệt phút chốc mở to hai mắt, ai nấy đều trợn mắt há mồm nhìn vật để trên khay.
Ánh sáng rực rỡ phát ra từ bảo vật bay lượn giữa ánh mặt trời cơ hồ muốn che lấp cả ánh mặt trời. Giữa tầng tầng lớp lớp ánh sáng đang dịch chuyển là một bảo tháp lung linh quý hiếm được đặt sừng sững giữa khay. Bảo tháp này được tạo thành từ các khối tinh thạch nhiều màu, trông nó vô cùng rực rỡ và đẹp mắt, ánh sáng phát ra từ đó rõ ràng không để lộ bất cứ sức mạnh nào nhưng vẫn làm cho người ta cảm nhận được một áp lực bức người, như thể một khi nó đã xuất hiện thì mọi bảo vật trong thiên hạ đều phải cúi đầu bái lạy vậy.
“Hít…” Khi nhìn thấy rõ ràng hình dạng của vật đó, từ tầng thứ tư trên khán đài liên tiếp vang lên tiếng hít vào thở ra.