“Tôi đưa hai người đến đâu đây?” Lục Hy Thiên hỏi.
“Tôi muốn đến khách sạn của anh”
“Nhà họ Chử”“
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Tân Hoài An và Chử Gia Mỹ trả lời gần như cùng một lúc.
Chử Gia Mỹ bất mãn liếc nhìn Tân Hoài An một cái, sau đó quay sang Lục Hy Thiên nói: “Tôi hiện tại vẫn chưa thể bình tĩnh nổi, anh có thể đưa tôi đi đến chỗ của anh được không? Tôi muốn ở lại với anh”
Tân Hoài An bình tĩnh nói: “Chử Chấn Phong nói là bà của tôi đã được đưa đến nhà họ Chử, vì vậy tôi muốn đi xem một chút”
Ánh mắt Lục Hy Thiên khẽ nhìn qua hai người, “Được rồi, trước tiên tôi đưa hai người trở về nhà họ Chử”
Nói xong, anh ấy nói riêng với Chử Gia Mỹ: “Hôm nay cô đã phải sợ hãi rồi.. Trở về tắm rửa thay quần áo đi, nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Chử Gia Mỹ chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, nghĩ ngợi sau này nhất định phải nghĩ cách giữ Lục Hy Thiên ở lại mới được.
Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã đến trước Nhà họ Chử.
Ngoài cổng có ba chiếc ô tô đang đỗ, hai hàng vệ sĩ hùng hậu xếp hàng ngay ngắn, chuẩn bị xuất phát, vô cùng uy nghiêm.
Chú Minh quản gia nhà họ Chử đi đi lại lại trước cổng, vẻ mặt rối như tơ vò.
Lục Hy Thiên dừng xe, chú Minh cùng nhóm vệ sĩ liếc mắt nhìn sang phía bọn họ.
Cả ba người bước ra khỏi xe.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Chú Minh nheo mắt nhìn Chử Gia Mỹ một hồi lâu, sau đó vội vàng đi về phía trước.
“Cô Gia Mỹ, cô có nói răng Tân Hoài An có ý định ám sát cậu chủ, nhưng Vệ Nam lại nói không có chuyện gì và bảo chúng tôi không cần theo đến đó. Rốt cuộc có chuyện gì vậy? À còn vào buổi tối vừa rồi, chú hai Chử còn sai người đưa một bà già đến đây, nói là bà của cô Tân Hoài An. “
Không đợi chú Minh nói xong, Tân Hoài An đã vui vẻ tiến lên nói: “Chú Minh, đó là bà của cháu, phiền chú đưa cháu đi gặp bà ấy”
“Cái này ..” Chú Minh vẻ mặt bối rối không biết có chuyện gì đang xảy ra, đành nhìn về phía Chử Gia Mỹ.
Chử Gia Mỹ liếc nhìn Lục Hy Thiên nói: “Là cháu đã nhầm rồi. Cháu thấy Tân Hoài An đưa anh trai cháu và Lục Hy Thiên lên xe, rồi khiến họ ngất xỉu. Cháu còn tưởng xảy ra chuyện gì đó nên mới gọi điện thoại cho chú.”
Lục Hy Thiên lắc đầu, “Không cần, tôi phải về rồi”
Sau đó, không cho Chử Gia Mỹ cơ hội, anh ấy lên xe rời đi.
Chử Gia Mỹ cắn khế môi, miễn cưỡng nhìn chăm chú vào chiếc xe của anh ấy cho đến khi cô ta không thể nhìn thấy nữa thì mới dừng lại.
Cô ta bực bội quay mặt bước vào cửa nhà họ Chử.
Trên đường vào trong nhà, người giúp việc nhìn cô ta với ánh mắt rất kì lạ.
Chử Gia Mỹ trực tiếp vào trong phòng, đên phòng tắm rửa sạch sẽ.
Kết quả khi cô ta đứng trước gương, bị chính gương mặt bây giờ của mình doạ cho sợ hãi.
Toàn bộ lớp trang điểm của cô ta, toàn bộ bị lem thành rất nhiều màu sắc không đồng đều khắp nơi trên gương mặt.
Nghĩ tới việc vừa rồi dung gương mặt này để nói chuyện với Lục Hy Thiên khiến cô ta vô cùng xấu hổ.
Chẳng trách Lục Hy Thiên lại từ chối lời mời của cô ấy!