Tân Hoài An báo cáo tình huống của mình cho giáo sư Thường, giáo sư Thường nghe xong thì tức giận không thôi.
Nhưng ông ấy dạy học ở trường nhiều năm nên cũng phần nào hiểu rõ được tình hình.
Nghĩ đến quan hệ của Hàn Thị và Chử Thị, cô không muốn tham gia bất kì chuyện gì dính dáng tới vấn đề này.
“Không nói chuyện khác, chỉ là hạng mục kia em nghiên cứu thực sự có ý nghĩa vô cùng lớn, nếu em có thể hoàn thành nó thì sẽ là một cơ hội học tập tuyệt vời, nâng cao kiến thức của em, có gì ngại mà không thử một lần?”
“Em… Em suy nghĩ một chút đã”
Sau khi cô rời khỏi nhà họ Chử thì đã nhanh chóng kéo số của đám người Hàn Âu Dương vào blacklist, cô không muốn dính dáng thêm nữa.
Cho nên trong một chốc một lát cô nhất thời chưa thể quyết định được, cô rốt cuộc có muốn gia nhập vào Hàn Thị hay không.
Sau khi cảm ơn giáo sự Thường, tâm tình Tân Hoài An có chút phức tạp mà rời đi.
Trời nắng chói chang.
Cô đi ở ven đường, đột nhiên cảm giác trong dạ dày có một luồng khí cuộn lên.
“0e..”
‘Vọt tới một bên bồn hoa, chống tay lên thân cây, cúi xuống một lúc lâu cô mới kiềm nén được cảm giác buồn nôn này.
Đây là biểu hiện của việc cô có thai sao?
Tân Hoài An dùng tay xoa xoa bụng mình, như đang suy nghĩ gì đó.
Lúc này, điện thoại di động của cô vang lên.
Nhận ra là số của văn phòng trường học, ánh mắt của Tân Hoài An lạnh lão, bình tĩnh nhận cuộc điện thoại.
“Sinh viên Tân Hoài An đó phải không? Tôi là chủ nhiệm Lưu, trường học sau khi bàn luận kĩ càng thêm một lần nữa đã quyết định khôi phục tư cách sinh viên của em, em xem lúc nào rảnh thì đến trường hoàn thành một số thủ tục.”
Đối phương mặc dù đang trưng cầu ý kiến của Tân Hoài An nhưng vân giữ giọng nói cao cao tại thượng đó.
Dù sao, trong mắt ông ta, Tân Hoài An cũng là một sinh viên phạm sai lầm, chẳng qua là vì thành tích tốt nên mới được người yêu thích nhân tài ở phía trên giữ lại.