Có điều cô ta không có thể hiện ra bên ngoài, ra vẻ thản nhiên quan tâm nói: “Vậy em sẽ không quấy rầy anh nữa, đêm nay anh nhớ nghỉ ngơi thật tốt nhé, đi công tác ở bên ngoài, phải chăm sóc tốt cho thân thể của mình đấy”
Ánh mắt của Chử Chấn Phong hơi thay đổi, anh nói: “Vậy thì để tôi mời bà Trương giúp đỡ, bà ấy chính là bậc thầy thiết kế thời trang TM, hẳn là có thể thiết kế ra một bộ lễ phục hoàn mỹ nhất cho cô.”
“Thật ư?” Vương Thanh Hà khó nén vui vẻ nói, nhưng ngay lập tức cô ta lại do dự.
“Lúc trước mình từng không cẩn thận làm mích lòng bậc thầy TM kia, người ta có thể thiết kế lễ phục cho mình hay sao?”
“Bà ấy sẽ đồng ý chứ?” Vương Thanh Hà hỏi.
“Bà ấy cũng sẽ tới tham gia lễ đính hôn của chúng ta, tôi sẽ nói với bà ấy chuyện lễ phục.”
Sau khi cúp điện thoại thì Chử Chấn Phong lập tức tìm số điện thoại của Đường Mạc rồi gọi tới.
Đường Mạc nhận được lời đề nghị của anh, nể mặt tình cảm với nhà họ Chử nên đương nhiên là đồng ý.
Có điều gần đây bà ấy cũng thực sự khá bận, nhãn hiệu mới của công ty vừa được thành lập không bao lâu nên bà ấy đang lên kế hoạch cho một buổi trình diễn thời trang quan trọng.
Bà ấy cần một trợ thủ đắc lực.
Trước khi tan sở, bà ấy gọi Ôn Nhã Ly tới gặp và nói: “Nhã Ly, cô nhận được một lời đề nghị thiết kế lễ phục cho cô dâu trong lễ đính hôn, cô định giao việc này cho em làm”
“Thưa cô, em ấy ạ? Sợ là em không có đủ khả năng để làm ạ. Người ta cố ý tới tìm cô là vì các tác phẩm của cô mà, em không có đủ kinh nghiệm, không dám nhận những hợp đồng thế này đâu ạ” Ôn Nhã Ly vội vã xua tay nói.
“Không thử thì làm sao mà biết được?” Đường Mạc cười, bà ấy khuyến khích nói: “Thiết kế không chỉ nhìn vào kinh nghiệm đâu mà có lúc còn coi trọng năng khiếu hơn đấy. Sự nhạy cảm với thời trang và thẩm mỹ của em vượt qua người thường, cô tin là em có thể làm được, phương án thiết kế lần trước của em không phải rất hoàn hảo sao?”
“Thưa cô.. ” Ôn Nhã Ly không quen được khen nên mặt mũi đỏ bừng lên.
Đường Mạc xoa đầu cô ấy: “Yên tâm, cô sẽ theo dõi sát sao thiết kế lần này của em, em cứ thoải mái thiết kế là được rồi. Đúng rồi, đây là thông tin của khách hàng, em có thể tìm hiểu trước đi”
“Vâng” Ôn Nhã Ly ngơ ngác nhận tư liệu, chuẩn bị đi ra ngoài.
Đột nhiên cô ấy nghĩ đến chuyện gì đó rồi nói: “Đúng rồi, thưa cô, ngày hôm nay em không về nhà với cô được ạ. Em và chị Hoài An đã hẹn ăn cơm với nhau rồi”
“Được, đi đi, cơm nước xong thì gọi điện thoại cho cô, cô sẽ bảo Nhược Phi tiện đường đi đón em luôn.”
“Cái này, không cần đâu ạ, em đi taxi về cũng được” Nói xong câu này thì Ôn Nhã Ly nhanh chóng ôm tư liệu chạy ra ngoài.
Từ sau khi Tân Hoài An chuyển ra ngoài, anh ta cũng tới công ty thực tập thì thời gian về nhà càng ngày càng ít. Ngày hôm nay đúng lúc là ngày anh ta về nhà mỗi tuần một lần.
Ôn Nhã Ly ngây thơ nhưng cũng không ngốc, cô ấy biết Đường Mạc là tốt bụng muốn tạo điều kiện cho cô ấy, nhưng chuyện tình cảm thì thật sự là không thể ép uổng người khác được.
Cô ấy thở dài, đi được nửa đường rồi mới nhớ lật xem tư liệu trong tay, nhưng khi mở ra tờ giới thiệu khách hàng thì cô ấy đột nhiên giật mình.
“Tại sao lại là cô ta cơ chứ… * Trong nhà hàng.
Tân Hoài An đã ngồi ở bàn đặt trước chờ Ôn Nhã Ly đến.
Ngày hôm nay công ty của cô nghỉ nên cô mới có thời gian rảnh hẹn Ôn Nhã Ly ra ngoài ăn một bữa cơm.
Thứ bảy tuần sau là sinh nhật mười tám tuổi của Ôn Nhã Ly, cô sẽ thuận tiện bàn với cô ấy xem sẽ tổ chức sinh nhật mười tám tuổi này như thế nào luôn.
Ôn Nhã Ly vừa xuất hiện thì Tân Hoài An đã thấy được cảm xúc phiền muộn trên mặt cô ấy rồi.
Cô bé này có tâm sự gì đều hiện rõ trên mặt cả, vừa nhìn đã có thể đọc được rồi.