Thật đúng là thay đổi lớn mà.
Copy từ web τАмliлh247.coм
Tân Bảo Nga theo thứ tự đi chào hỏi bà cụ Chử và Chử Hoài Sơn, cuối cùng đi tới trước mặt Chử Gia Mỹ, chào một tiếng: “Chị Gia Mỹ”
“Bảo Nga?” Chử Gia Mỹ vui mừng đi tới trước mặt cô ta, nhanh chóng quan sát cả người cô ta trên dưới một lượt, lúc này mới cầm lấy tay của cô ta, vẻ mặt thân thiết: “Đã sớm nghe nói em muốn tới đây, cuối cùng cũng gặp được rồi! Không biết lúc nào thì có thể uống rượu mừng của em và anh họ Thanh Phong đây?” Tân Bảo Nga mím môi cười một tiếng, không có trả lời, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh thì nhìn thấy một bóng dáng.
Cô ta như có điều suy nghĩ nói: “Người này là tổng giám đốc Trần có đúng không, là bạn trai của chị?”
Đọc tiếp tại TАмliπh247 .com nhé !
“Đúng vậy, xin chào cô Tân.” Người đàn ông được gọi tên chủ động tiếp cận, hơi cong khóe môi, lộ ra một nụ cười tà ác, tự giới thiệu bản thân mình: “Tôi tên là Trần Thái Nam, đã yêu nhau với Gia Mỹ được ba năm, đoán chừng… Ngày kết hôn của Chử Gia Mỹ nghe nói như thế thì lập tức không nhịn được quay đầu trợn mắt nhìn anh ta một cái, nhỏ giọng cảnh cáo nói: “Ai sắp kết hôn với anh chứ hả? Sớm gì chứ!”
Dường như là Trần Thái Nam đã quen với những lời cảnh cáo của cô ta, sự vui vẻ ở trên mặt không giảm, không để ý chút nào nói: “Anh đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ cần em gật đầu là được, chúng ta có thể tổ chức bất kỳ lúc nào” Chử Gia Mỹ giận đến mức không muốn nói gì với anh ta nữa.
Người đàn ông này chính là kẹo cao su, ban đầu vẫn luôn quấn lấy cô ta, làm thế nào cũng không thể vứt đi được!
Nhưng mà ở trong lòng của cô ta vĩnh viễn chỉ có Lục Hy Thiên!
Chẳng qua là kể từ khi người kia đi ra nước ngoài, cũng chưa từng có trở lại…
Sau khi Trần Thái Nam chào hỏi với Tân Bảo Nga xong, lại chuyển sang Tân Dụ đứng bên cạnh cô ta, đôi mắt lóe lên: “Đây không phải là cậu hai nhà họ Tân hay sao?” Vẻ ôn hòa trên mặt Tân Dụ, giờ phút này lại xuất hiện một chút lạnh lẽo.
Không có để ý đến anh ta mà là tùy tiện nói vài câu với Chử Gia Mỹ, sau đó lập tức kéo Tân Bảo Nga đi.
Trần Bảo Nam là bạn tốt của anh ta, mà Trần Thái Nam trên danh nghĩa là là em trai của Trần Bảo Nam, quan hệ giữa hai người vô cùng kém, có thể coi giống như là như nước với lửa.
Vì vậy tự nhiên là Tân Dụ và Trần Thái Nam không thể ở cùng một chỗ được.
“Anh hai, sao lại không thấy cậu hai nhà họ Chửu đâu?” Tân Bảo Nga đi theo bên cạnh Tân Dụ, tùy ý hỏi một câu.
“Đừng có mơ, em gái tôi đính hôn với cậu Liễu rồ lạnh lùng đập nát ảo tượng của anh ta.
” Tân Dụ “Liễu Thanh Phong đúng là người gỗ, không hiểu phong tình gì đâu, còn không bằng gả em gái cậu cho tôi” Tịch Sơn Lâm nhếch miệng, mặt đầy vẻ khinh thường.
Tân Dụ hừ cười một tiếng, “Tịch Sơn Lâm, hôm nay là đại hôn của Anh Phong, không nên ra tay, nếu như cậu làm ra chuyện gì thì tôi nhất định sẽ đánh cậu nhừ tử!” Dám nói em rể tương la của anh ta, tên Tịch Sơn Lâm này đúng là càng gày càng to gan.