Thiên Nam đi ra rồi, đứng đợi một lúc, vẫn chưa thấy Ôn Nhã Ly đâu.
Cậu nhóc muốn đi vào tìm mẹ nuôi, nhưng khi nhìn thấy kí hiệu nhà vệ sinh nữ, thì khó lòng vào nổi.
Mẹ đã nói rồi, con trai không được đi vào nhà vệ sinh nữ.
Cậu nhóc không còn cách nào khác, đành tiếp tục đứng chờ, kết quả là Ôn Nhã Ly vẫn không ra.
Lẽ nào mẹ nuôi đã về phòng bệnh rồi hả?
Thiên Nam mang theo suy đoán này quay về phòng bệnh.
Trên hành lang, một người phụ nữ ngồi xe lăn, đi từ phía đối diện tới.
Lúc ánh mắt người phụ nữ rơi đến trên mặt Thiên Nam, cô ta đột nhiên giật mình!
Mặt cô ta đầy vẻ kinh ngạc.
Mặt mũi đứa bé này… Sao lại giống người kia đến thế!
Khi Hàn Lệ Thu hồi phục lại từ sau cú sốc, Thiên Nam đi ngang qua bên cạnh cô ta.
Đứa bé kia thật sự rất giống Chử Chấn Phong!
Rốt cuộc có phải…
Hàn Lệ Thu không khỏi rơi vào trầm tư.
Một lát sau, không biết cô ta nghĩ đến cái gì, anh mắt sáng ngời, rất nhanh hạ lệnh xuống cho cấp dưới: “Chú ý kỹ, nếu như tìm được tung tích của Tân Hoài An thì lập tức báo cáo lại.”
“Tân Hoài An? Em nhìn thấy cô ấy?” Hàn Âu Dương ngồi bên cạnh vô tình nhìn thấy nội dung trên điện thoại cô ta, nghỉ ngờ lên tiếng.
Hàn Lệ Thu liếc mắt nhìn anh ta, không giải thích.
Cô ta không nhanh không chậm thu điện thoại lại, đổi chủ đề khác, hỏi: “Sau khi trị liệu anh cảm thấy thế nào?”
“Đỡ hơn rồi.
“Vậy là tốt rồi, về sau cứ tiếp tục đến đây trị liệu đi” Hàn Lệ Thu ung dung nói ra.
Hàn Âu Dương ừ một tiếng, anh ta càng quan tâm đến tin nhắn mà cô ta vừa gửi hơn, nhịn không được hỏi: “Tân Hoài An đã mất tích ba năm, em còn tìm cô ấy làm gì?”
Hàn Lệ Thu nghiêng đầu nhìn anh ta, lộ ra nụ cười hứng thú: “Em không muốn tìm cô ta”
Nghỉ ngờ trên mặt Hàn Âu Dương càng sâu: “Vậy em định làm gì?”
Hàn Lệ Thu cười cầm chặt tay anh ta: “Anh đừng quan tâm mấy chuyện này nữa, bây giờ anh đã là người nắm quyền tập đoàn Hàn Thị, còn có rất nhiều chuyện quan trọng cần anh phải làm. Đừng khiến mình khổ quá em sẽ đau lòng”
Cô ta nói những lời ngọt ngào với giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng lại không thể lay chuyển được Hàn Âu Dương, thậm chí còn khiến mắt anh ta lộ ra vẻ chán ghét ghê tởm.
Nếu như lúc trước vừa mới tiếp xúc với Hàn Lệ Thu, có thể sẽ cảm thấy cô ta là một cô gái ngây thơ đơn thuần thiện lương. Nhưng ba năm vợ chồng, trong tiềm thức của anh ta đã khắc sâu người phụ nữ này không hề đơn giản.
Chỉ nói hai năm trước, lúc Chử Chấn Phong lật đổ Hàn Thiên Hùng, Hàn Lệ Thu thân là con gái ông ta lại không giúp ông ta đầu tiên, mà lại sống chết mặc bây.