Sau khi Vương Thanh Hà tắt máy, bắt đầu điều chỉnh lại cảm xúc, yếu đuối dựa vào ghế.
Không lâu sau, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.
Vương Thanh Hà còn tưởng là bảo vệ tới, không hề để ý.
Thế nhưng lại thấy một người đàn ông cao lớn bước tới.
Trong lòng cô ta căng thẳng, cả người bất giác trở nên cứng đờ, sau đó rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng.
Dựa theo những gì đã diễn lúc trước, trong mắt bắt đầu đong đầy nước, lã lã chực khóc ngẩng đầu nhìn Chử Chấn Phong.
Cô ta dùng giọng nói yếu ớt, ấm ức nói: “Chấn Phong, tên Tiêu Mạnh Lương đó…
“Tôi đã bảo bác sĩ sắp xếp phòng bệnh tốt nhất cho em rồi, thời gian này, em chăm sóc cơ thể cho tốt, chuyện hôm nay, tôi sẽ cho người xử lý tốt, sẽ không để ảnh hưởng xấu gì tới em”
Chử Chấn Phong chậm rãi ngắt lời Vương Thanh Hà, nhưng cũng khiến cô ta ngây ngẩn cả người, vẻ mặt trở nên vô cùng kinh ngạc.
“Chuyện lớn như mang thai, vì sao em không nói cho tôi sớm?
Kể từ bây giờ, tôi sẽ không để em chịu chốt thương tổn nào nữa. Cho dù là ai, chỉ cần làm tổn thương đứa bé trong bụng em, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho kẻ đó”
Mang thai? Đứa bé?
Vương Thanh Hà lại một lần nữa sửng sốt không thôi.
Cô ta vô thức hỏi lại một lần nữa: “Em, mang thai sao?”
“Em không biết?” Chử Chấn Phong có chút bất ngờ, đưa tờ báo cáo.
kiểm tra sức khỏe tới trước mặt cô ta: “Đây là kết quả kiểm tra của em, em đã mang thai được ba tháng rồi”
Vương Thanh Hà hốt hoảng, duỗi tay nhận lấy, nhanh chóng mà đọc qua một lượt kết quả kiểm tra, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch.
Không ngờ cô ta lại mang thai ba tháng rồi!
Bởi vì kỳ kinh nguyệt luôn không đều, thỉnh thoảng nửa năm cũng không tới, cho nên ba tháng nay cô ta không hề để ý. Hơn nữa từ khi ra mắt, quay phim, cô ta luôn khống chế cân nặng, thân hình cũng không có nhiều thay đổi.
Cho nên cô ta hoàn toàn chưa từng nghĩ tới, vậy mà cô ta lại mang thai!
Ba tháng… đứa trẻ này chính là của Tiêu Mạnh Lương, đêm đó…
Trong lòng Vương Thanh Hà như bị một bàn tay bóp chặt lấy, không thể thở nổi.
Nếu như để Chử Chấn Phong biết…
Không, anh không thể nào biết được!
Nghe ý tứ của anh, có lẽ anh đã cho rằng đứa bé đó là con của cô †a và anh rồi!
Sắc mặt Vương Thanh Hà khá hơn một chút.
Nghĩ tới lời anh nói, cô ta dần dần vui vẻ chấp nhận sự thật mình mang thai.
Vốn dĩ, cô ta còn muốn cố gảng che giấu chuyện ảnh nóng của Dư Nhiễm, nhưng bây giờ vì cô ta mang thai, anh Chử có lẽ đã dần quên mất chuyện điều tra..
Hơn nữa, có lẽ cô ta có thể lợi dụng đứa bé này để sớm thực hiện ước mơ được gả vào nhà họ Chử của mình.
Thật không tồi.
Vương Thanh Hà bình tĩnh trở lại, trong lòng mừng thầm, nhưng không để lộ ra ngoài mặt, dáng vẻ yếu ớt tự trách: “Là em quá vô tâm rồi, bình thường quay phim khá bận, không ngờ lại không phát hiện ra mình mang thai, cũng may là đứa bé vẫn còn”
Chử Chấn Phong bất đắc dĩ nói: “Sau này quay phim tạm gác sang một bên, sinh con xong rồi tính tiếp. Bác sĩ nói cơ thể em yếu ớt, thời gian này em yên tâm ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, bồi bổ cơ thể cho tốt”