“Cô định từ chức sao?” Hàn Âu Dương nhướng mày nhìn cô, ngắt ngang lời cô nói.
Tân Hoài An mím môi, từ chối cho ý kiến.
Đối với cô mà nói, tìm một công việc đúng chuyên môn thật không dễ dàng, gia nhập Hàn thị cũng là quyết định của cô sau nhiều lần cân nhắc.
Nhưng nếu công việc này chạm vào điểm giới hạn của cô, không phải là không thể từ chức.
Hàn Âu Dương bắt gặp ánh mắt của cô, đương nhiên là đã nhìn ra quyết tâm của cô.
Trái tim anh ta chùng xuống, sau khi cân nhắc, anh ta nói: “Được rồi, tôi hiểu ý của cô. Nếu cô đã không muốn tôi cũng không thể ép buộc, cô có thể quay lại làm việc, không cần để bụng chuyện này”
Tân Hoài An không ngờ Hàn Âu Dương sẽ chủ động nhượng bộ, không khỏi kinh ngạc liếc nhìn anh ta một cái.
Bây giờ cô chỉ là một nhân viên bình thường, còn anh ta là ông chủ lớn, những gì cô nói vừa rồi, nếu như người bình thường đã bị cho từ chức từ lâu rồi.
“Lúc trước cô chữa khỏi bệnh không tiện nói ra của tôi, cô có ân huệ đối với tôi, Hàn Âu Dương không phải loại người vô ơn” Dường như Hàn Âu Dương nhìn ra được tâm tư của Tân Hoài An, lập tức giải thích.
Tân Hoài An nhàn nhạt cười: “Giám đốc Hàn, nếu không có việc gì khác, tôi đi trước đây.”
Hàn Âu Dương gật đầu, nhìn cô rời đi, vẻ mặt cũng từ từ chìm xuống.
Anh ta hơi nhíu mày và gọi Tang Đường đi vào.
Tân Hoài An trở lại phòng thí nghiệm, nhanh chóng vứt chuyện này ra sau đầu, chuyên tâm làm việc.
Thí nghiệm sắp hoàn thành, cô chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành công việc.
Lúc tan sở, cô gặp Tang Đường trong thang máy.
Ở công ty Tang Đường rất chú ý đến cô, lúc này thấy sắc mặt cô ấy hơi lơ đãng, Tân Hoài An quan tâm hỏi: “Trợ lý Tang?”
“Hoài An à” Dường như Tang Đường nhìn thấy Tân Hoài An cũng ở trong thang máy, lập tức tỉnh táo lại.
“Có phải đã xảy ra chuyện gì với cô không?”
“Không có gì” Tang Đường buột miệng nói, nói xong lại liếc nhìn Tân Hoài An.
Cuối cùng vẫn là không yên lòng, không nhịn được nói: “Giám đốc Hàn giao cho tôi phụ trách đơn hàng của giám đốc Kha”
Trong mắt Tân Hoài An thoáng qua sự kinh ngạc, nói: “Sáng nay giám đốc Hàn đã hỏi tôi về chuyện này, nhưng tôi đã từ chối..”
Tang Đường nhìn cô đầy ẩn ý: “Đúng vậy, cô đã từ chối, vậy nên giám đốc Hàn mới chọn tôi.”
Tân Hoài An bất đắc dĩ duõi thẳng tay: “Tôi chỉ đứng ở lập trường của mình mà từ chối một sự sắp xếp mà tôi cho là không hợp lý”
“Tôi không có ý trách cô, chỉ là ghen tị với cô có thể từ chối.”
Cô ấy trông có vẻ u sầu và nói: “Danh tiếng của Kha Khuyết Thành luôn rất kém, hắn ta chỉ quan tâm đến dục vọng, chỉ cần phụ nữ có chút nhan sắc tiếp xúc với hắn ta, hắn ta sẽ không bỏ qua. Tôi thật sự không muốn hợp tác cùng loại người như vậy”
Tân Hoài An không ngờ tên họ Kha kia còn kinh tởm hơn cô nghĩ, nhíu mày: “Nếu đã như vậy, tại sao giám đốc Hàn còn muốn cô đi? Cô có thể từ chối mà, anh ta không phải là..”
“Tình nhân đúng không?” Tang Đường quay đầu lại, cẩn thận hỏi: “Trong công ty hình như có tin đồn như vậy”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Không nói đến những người khác, ngay cả cô cũng đã nhìn thấy vài lần, Hàn Âu Dương và Tang Đường có những hành động rất thân mật.