Con đàn bà mưu mô xảo quyệt này!
Vương Thanh Hà đang suy nghĩ thì chuông điện thoại đột nhiên reo lên. Cô ta nhìn cái tên hiện lên trên màn hình, ánh mắt âm u, nhấn nghe: “Tân Hoài An, cô đúng là giỏi thật đấy, ngay cả một người ghét cay ghét đắng cô như Đường Ái Linh mà cũng cam tâm tình nguyện nhảy vào cái hố mà cô đã đào sẵn ha”
“Đào hố Ở đầu bên kia, Tân Hoài An cười nhẹ nói: “Cô nói đến đoạn ghi âm kia ấy hả?”
Vương Thanh Hà không ngờ rằng cô lại trực tiếp như vậy, cô ta cũng không thèm che giấu nữa, nói thẳng: “Đúng vậy, giống như những gì cô nghe được đó, tôi hợp tác với Lâm Bình Nguyên, bảo anh ta tuyên bố rẵng đứa bé trong bụng cô là của anh ta”
‘Vẻ mặt Tân Hoài An vẫn bình thản như thường, lạnh nhạt nhả ra hai chữ: “Nguyên nhân?”
“Chẳng có nguyên nhân gì hết, chỉ là tôi muốn làm như vậy mà thôi”
‘Vương Thanh Hà cười lạnh nói.
“Không thể nào, tôi hiểu cô rất rõ, nếu là chuyện không có lợi hoặc là chuyện vô ích thì cô nhất định sẽ không làm đâu” Tân Hoài An đã nhìn thấu con người cô ta rồi.
Cô rất hiểu Vương Thanh Hà, nhất là sau khi hai người trở mặt với nhau, cô lại càng hiểu rõ bản chất của cô ta hơn.
“Nếu như cô không nói, vậy thì tôi sẽ trực tiếp gửi đoạn ghi âm này.
cho Chử Chấn Phong, hẳn là bình thường cô tỏ ra cực kỳ ngoan ngoãn, hiền lành lương thiện trước mặt Chử Chấn Phong đúng không? Nếu như anh ấy nghe được những gì cô nói thì có khi nào sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng hoàn mỹ của cô không nhỉ?”
Sắc mặt của Vương Thanh Hà thay đổi, nắm chặt điện thoại, trong lòng cô ta thật sự là hận Tân Hoài An đến thấu xương.
Tân Hoài An thế mà lại lấy đoạn ghi âm ra uy hiếp cô ta!
Anh Chử mới vừa nói sẽ đính hôn với cô ta, tại thời khắc này, tuyệt đối không thể bị Tân Hoài An phá hỏng được!
Trong mắt Vương Thanh Hà lóe lên một tia âm u, cô ta tỉnh táo lại, †ỏ vẻ khinh thường nói: “Tân Hoài An, nếu cô đã muốn biết như vậy, thế thì tôi sẽ nói cho cô biết… Tôi không muốn người khác hiểu nhầm rằng cô đang mang thai con của Chử Chấn Phong, càng không muốn để cô lợi dụng đứa bé này mà dính líu đến nhà họ Chử, thậm chí là cướp đi vị trí thuộc về tôi!”
Nói tới đây, cô ta hơi dừng lại một chút, sau đó cố ý bổ xung thêm một câu: “Đương nhiên tôi biết rằng đứa bé trong bụng cô không thể nào là con của anh Chử được, tôi làm như vậy cũng là để đề phòng thôi!”
Nghe lý do của cô ta xong, Tân Hoài An thật sự không còn gì để nói.
Chuyện mà cho đến tận lúc này cô vẫn chưa hề nghĩ đến, Vương Thanh Hà đã giúp cô suy nghĩ xong xuôi luôn rồi, lại còn cố ý kêu Lâm Bình Nguyên diễn một vở kịch nữa cơ. Nhưng mà Vương Thanh Hà dựa vào cái gì mà cho rằng cô sẽ lấy đứa bé ra để bấu víu quan hệ với nhà họ Chử chứ?
“Vương Thanh Hà, những gì cô nói, tôi chẳng tin một chữ nào hết”
Tân Hoài An lạnh lùng nói.
“Cái gì cần nói thì tôi cũng nói rồi, cô còn muốn thế nào nữa?”
Vương Thanh Hà cau mày hỏi.
“Tôi vẫn nên đưa đoạn ghi âm cho anh Chử, để anh ấy tự mình đánh giá thì hơn”
Nói xong, Tân Hoài An không chút do dự cúp điện thoại cái rụp.
Vương Thanh Hà trợn tròn mắt, con ả Tân Hoài An này!