“Tôi có nghe mọi người đều nói rằng, ở Trường Linh có một bác sĩ già đứng đầu quản lý, nghe đồn bác sĩ đó rất giỏi, giống hệt thần thánh.”
Bác sĩ nói.
Lý Quốc Cường cười: “Tại sao không phải là một bác sĩ trẻ tuổi khác cơ chứ.”
“Không thể nào, bác sĩ trẻ không có nhiều năm kinh nghiệm, làm sao có thể giỏi đến thế.”
“Chà, có một vài người được ông trời yêu thương, ban cho một thứ được gọi là thiên phú đó.” Lý Quốc Cường nhìn Tô Thính Ngôn ở bên cạnh một cách sâu xa.
Tô Thính Ngôn không nói gì, chỉ nhìn lại ông ta.
Bác sĩ đã rời đi, Lý Quốc Cường nói: “Tôi đã cho người đi điều tra, quả thật việc này có liên quan rất lớn tới Lâm Vũ.”
“Nhưng để tìm ra kẻ chủ mưu là ai, tôi sẽ tiếp tục điều tra sâu hơn.” Tô Thính Ngôn nói.
“Ừ, vì thế, tôi đã chuẩn bị mở một bữa tiệc, đến lúc đó sẽ mời Lâm Vũ cùng với nhiều người khác tới.”
Tô Thính Ngôn nói: “Lâm Vũ sẽ đến sao?”
“Bữa tiệc này lấy danh nghĩa thương hội làm chủ, tôi quên nói cho cô biết, chủ tịch thương hội thủ đô chính là tôi.” Lý Quốc Cường, người che giấu danh tính của mình, cười.
Tô Thính Ngôn nghe vậy, lúc này cô mới hiểu rõ.
“Lý tổng vậy mà cũng che giấu thân phận của bản thân.”
“Chẳng qua cái danh đó khá vô dụng, tuy vậy, mỗi năm tôi cũng phải tổ chức bữa tiệc thương hội này một lần, những người khác không thể không đền.”
Thương hội đã ra thông báo như thế, mọi người tất nhiên phải hưởng ứng.
Tô Thính Ngôn đã chuẩn bị xong, trong khi Lâm Tích Bạch, người đồng hành với cô, vẫn còn đang trang điểm, còn quay sang hỏi: “Cậu đi tới đó rồi muốn điều tra như: thế nào?”
Tô Thính Ngôn trả lời: “Bọn họ sẽ tự mình tới tìm tớ.”
Lâm Tích Bạch hiểu rõ gật đầu, néu cô ấy đã nói như vậy, cô chắc chắn sẽ tin tưởng điều đó nhất định sẽ xảy ra.
Bữa tiệc được tổ chức ở ngoài sân biệt thự của Lý Quốc Cường.
Không ít người của phương tiện truyền thông nghe ngóng được tin thương hội tổ chức tiệc, bọn họ đều đang ngồi xổm ở bên ngoài để chờ đợi.
Những người hôm nay có thể tới đây, đều là những người có sức ảnh hưởng rất lớn tới toàn bộ thủ đô. thậm chí là cả nước.
Lâm Tích Bạch cẩn thận đi bên cạnh, lo lắng sẽ gặp chuyện gì bắt trắc.
Ngay khi Tô Thính Ngôn vừa bước vào, quả nhiên có rất nhiều người lập tức chú ý tới cô.
Không ít người bắt đầu nghị luận hỏi thăm.
“Tại sao Tô Thính Ngôn lại đến đây?”.
Lâm Tích Bạch nhìn ánh mắt của mọi người đều lướt qua đây, thấp giọng nói: “Cậu thật sự rất nổi tiếng đó.”
Tô Thính Ngôn cười.
Không nói tới việc Tô Thịnh Đình đã gây ra chuyện đáng bị chê cười, khiến nhiều người bàn tán hăng say, sau đó, Lâm Nhứ lại công khai nói mình muốn theo đuồi Tô Thính Ngôn, càng làm cho danh tiếng của cô truyền xa hơn.
Hơn nữa bây giờ ít có người nào biết rõ được nội tình của Trường Linh, nếu không tới lúc đó sẽ có tiếng kinh ngạc phải thốt lên.