Người giúp việc thở dài, ngày thường cô ta dùng nước nhiều chút, ném một chút thừa đồ ăn cũng bị nói.
Cố Kiều nhìn người này, trong lòng nghĩ, người đàn bà ngu xuân.
Quả nhiên là những người này, càng nghèo, thì trong lòng càng xâu, càng ngu ngôc.
Dễ dàng là có thể bị thu mua.
Người giúp việc đã trở lại.
Cố Chân Chân nhìn thấy cô ta trở vê,nói: “Cô giúp việc, đồ chuyền phát nhanh tôi đễ ở nơi này đâu rồi?”
“Hả? Tôi không, biết, tôi đều dọn dẹp cất chỗ khác rồi.”
Cố Chân Chân thở dài: “Lần sau không cần tùy tiện dọn đi, Ngôn Ngôn trở về tìm không thấy.”
Người giúp việc nghe xong, trong lòng nói thầm, còn không phải là sợ cô ta trộm sao, nhiều tiền như vậy còn như keo kiệt.
Cô ta đi theo vào, hỏi: “Nhưng là nhìn con gái nhà cô cũng kiêm tiên ghê quá, thật hâm mộ, tôi thấy đôi khi cô ây còn sẽ phát sóng trực tiếp, nghe nói làm thê kiếm tiền được rât nhiều, còn nhẹ nhàng, không cân đi ra cũng có thê kiêm tiên.”
Nghe người giúp việc nói như vậy, Có Chân Chân cười nói: “Cũng không có.”
“Không giống như hai đứa con nhà tôi, cái gÌ cũng làm không tốt, hiện giờ nhà cũng mua không nỗi, nhìn xem con gái nhà cô thật là ưu tú, tuổi còn trẻ như vậy, đã sông ở căn nhà lón như vậy, thật là, nếu tôi có thể ở trong căn nhà lớn nhứ vậy, tôi nhất định là trong mơ cũng cười tỉnh.”
Cố Chân Chân cảm thấy kiêu ngạo vì con gái của chính mình, người ta khen con gái mình nên rất vui mừng.
Cho nên cũng không phản bác cái gì, chỉ là nói: chương 301: Thuôc xô “Cũng rất vắt vả, phổ p hỗ thông thông, không phải là tốt”
Người giúp việc nói: “Ai, con gái nhà cô hiện tại làm việc có cần trợ lý gì đây hay không? Con gái của tôi đã tốt nghiệp hai năm, cũng làm được không ít việc, những mà không có tiền đồ gì, tôi thấy hai mẹ con đều khá tốt, con nhà tôi giao cho hai người cũng yên tâm, nêu có thể đem con bé theo, vậy thï thật tốt quá.”
Cố Chân Chân cho tới bây giờ đều sẽ không can thiệp công việc của Tô Thính Ngôn, vì thê vội nói: “Cũng không phải, con bé hình như có cái trợ lý, nhưng mà con bé không đem việc về nhà làm, tôi cũng không biết được, con bé có suy nghĩ riêng của mình, sẽ sắp xếp tốt, tồi cũng mặc kệ con bé.”
Người giúp việc nhìn Có Chân Chân đi vào, ở chỗ này nghĩ, hừ, còn không phải là làm phát sóng trực tiếp, cô ta cũng xem qua, chính là bán mặt, không nghĩ giúp thì không giúp, lầy cớ làm gì, quả nhiên loại người này chỉ muốn chính mình kiếm tiền, trước giờ cũng sẽ không muốn mang người chương 301: Thuôc xô khác.
Người giúp việc nghĩ, vậy cũng đừng trách cô ta không khách khí, nhà cô nói cho cùng cũng là tự mình kiếm tiền, không thể so với người ta, người ta là thế hệ con cháu thứ hai của nhà giàu.
Buổi tối.
Cố Chân Chân liền cảm thấy bụng đau đau.
Tô Thính Ngôn ở trong phòng, nhìn Cố Chân Chân đi WC nhiều lân, nhanh chóng mang bà ây đi bệnh viện..
Kiểm tra xong cũng không có gì, chỉ là giống như là ăn phải thuốc xổ.
Tô Thính Ngôn cảm thấy kỳ lạ: “Mẹ uống sai thuốc gì đấy sao?”
Cố Chân Chân mỗi ngày đều sẽ uống một ít thuốc, bởi vì còn đang trong thời kỳ dưỡng bệnh sau lần bệnh lúc trước, còn cần ồn định một chút.