Mục lục
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tô Thính Ngôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 404:





“Người đó cũng là công ty nhỏ, lại nói chương 300: So sánh người muốn ký hợp đồng với Tô Thính Ngôn nhiêu lãm, nhưng bản thân cô ây không muốn ký.”





Tô Khuynh Tình nghe xong giận dỗi bỏ đi, trong lòng đây tức giận nghĩ, mấy người này rảnh Vậy sao, SaO lại đi quan tâm mây cái này.





Tô Thính Ngôn không phải cũng tự làm ra sao? Còn không phải do Lâm Nhứ giúp cô ây.





Cô ta tự mình nổ lực mới có kết quả như bây giờ, tại sao mọi người lại không thừa nhận.





Không những không thừa nhận, mọi người còn cảm thấy cô ta rất mất mặt.





Vừa đi ra, Tô Khuynh Tình cảm thầy mọi người nhìn cô ta giỗng như đang cười nhạo vậy, trong lòng lập tức cảm thầy khó chịu.





Mà bên đó, Có Giao ở ngoài cửa thấy người giúp việc mới đến của Tô Thính Ngôn.





Người giúp việc mới đến trông rất đơn thuân, không giông người lúc trước, nhìn rất thâm sầu.





Có Giao thấy cô ta ở đây lén lén lây chuyên phát nhanh của Tô Thính Ngồn mua mở ra xem thì cảm thấy đây không phải là một điều tốt.





Thế là buổi tối lúc người giúp việc đang ởỏ ngoài cửa, Cô Giao cười cười đi qua đó, trực. tiếp nói: “Có muôn kiếm thêm nhiều tiền không.”





Người giúp việc sửng sốt nhìn Cố Giao: “Cô ở đâu ra vậy? Cô là ai?”





Cô Giao phủi phủi váy đi ra, nâng cao căm chỉ chỉ căn biệt thự ở bên cạnh: “Tôi là hàng xóm của chủ nhà các người.”





Thấy Cố Giao cũng là người sống ở đây, sắc mặt của cô ta lại không như vậy nữa.





Vốn dĩ thấy Cố Giao còn trẻ tuổi, nhưng bây giờ nghĩ lại, có vẻ là thiên kim tiêu thư của nhà nào đó.





Thái độ của cô ta lập tức thay đổi, cười nói: “Tôi là người giúp việc của nhà này, sao vậy, cô có chuyện gì sao?”





Cố Giao rất coi thường những người như vậy, lập tức kiêu ngạo. ngắng cao đầu nói: “Cô giúp tôi một việc…cho chương 300: So sảnh một ít nguyên liệu vào trong cơm canh nhà bọn họ…”





Vẻ mặt của người giúp việc thay đổi.





Cũng không phải kẻ ngốc, trực tiếp nói: “Tôi không phải là loại người như vậy.”





Cô ta nghĩ, nếu thật sự bị phát hiện, vậy cô ta có thể sẽ bị đuổi việc mắt.





Biệt thự này nhìn có vẻ lớn, chỉ có hai mẹ con ở, còn đều thích sạch = công việc này rất dễ làm. Nếu là mát công việc này, tất nhiên là không có lời.





Cố Kiều mới không tin loại người như cô ta, nói thăng: “Gô vẫn là loại người tốt làNh sao? Cô nhìn xem, tiền đặt ở nơi này..





Có Kiều để lên bàn một xấp † tiền.





Khiến người giúp việc đôi mắt sáng lên.





Cố Kiều nói thẳng: “Cô cũng phải phân cho rõ, người ở trong khu này, tuy rang đều là người giàu có, nhưng mà mỗi người giàu đêu không không nhau, có người có tiền, có người có quyền, có người thì vừa có tiên vừa có quyên, cô cũng, phải phân cho rõ, cô đồi tốt như thế với mẹ con nhà này làm gì, nhà bọn họ là có rất nhiều tiền, nhưng mà cũng không cho cô một xu, đúng ha không? Rât keo kiệt.” k Người giúp việc bị nói đến cũng có chút động lòng.





“Nhà cô ấy có. rất nhiều tiền à?”





“Người phụ nữ kia toàn kiếm tiền không sạch sẽ.” Có Kiều hừ lạnh, nói: “Cho nên đương nhiên tiền nhiều.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK