Người gây chuyện cũng không nghĩ tới, người đên đây sẽ xử lý như vậy.
“Anh, anh dám, anh dám làm vậy tôi sẽ đi khiếu nại các người, làm các người lộ ra ánh sáng, bệnh viện các người có còn muốn mở hay không, bệnh viện các người muốn nồi danh đúng không?”
Viện trưởng Trần lại vẫy tay, bảo vệ đằng sau nhanh chóng tới kéo người ra ngoài.
Cố Chân Chân kinh ngạc nói: “Viện trưởng Trần…”
Viện trưởng Trần nhìn Tô Thính Ngôn bên cạnh, vội vàng cười đi tới.
Làm sao anh ta dám để bác sĩ Cố gọi bác sĩ Viện trưởng Trần.
Người đối diện này mới là viện trưởng thật.
“Bác sĩ Có bị sợ hãi rồi.”
Cố Chân Chân cảm kích nói: “Không có không có, cũng là do tôi không xử lý tốt.”
“Nào có, bác sĩ Có xử lý rất tốt, không đúng, ây, nhân sự đâu, tăng lương cho bác sĩ Có.”
Các bác sĩ đằng sau hơi kinh ngạc.
Viện trưởng Trần lại không để ý, nhìn về phía Tô Thính Ngôn, ánh mắt giống như đang khoe chiến công của mình.
Tô Thính Ngôn nói mỉm cười nói: “Cảm ơn.”
“Không có không có, chuyện nên làm, người bác sĩ tốt như bác sĩ Cố đây không cổ vũ, còn hoài nghi yêu cầu, đó mới là thất trách của bệnh viện.”
Các bác sĩ đằng sau không nghĩ tới sẽ xử lý như vậy, thấy như thề lại lập tức nhận được cổ vũ.
Trường Linh thật sự đối xử với đám bác sĩ bọn họ quá tốt rồi…
Về sau không cần cẩn thận sợ hãi có người gây chuyện, cũng không dám nói ra nữa.
Trường Linh là một bệnh viện coi trọng bác sĩ tốt…
Cả đám bác sĩ cảm động, Cố Chân Chân đằng sau cảm thấy có chút không rõ, mình không hiểu sao lại được tăng tiền lương.
Tô Thính Ngôn cũng không nói gì, cười bảo Cố Chân Chân nghỉ ngơi trước một chút, mình đi xử lý chuyện phía sau, hỏi rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì.
Cố Chân Chân đi rồi, viện trưởng Trần mới cẩn thận nói: “Khiến bác sĩ Cố sợ hãi rồi, Tô tổng, cô yên tâm, về sau chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa.”
“Ừ, chú ý một chút, để bác sĩ chú ý vào người bệnh, việc khác giao cho bệnh viện xử lý mới là việc mà bệnh viện tốt nên làm, những việc hành chính, bảo vệ còn phải để bác sĩ xử lý, bác sĩ còn chuyên tâm chữa bệnh và nghiên cứu khoa học thế nào được?”
“Đúng vậy, Tô tổng nhìn xa trông rộng, chúng ta cũng sớm nghe nói, đây là ý kiến khiến toàn bộ bệnh viện chúng ta phải mang ơn.”
“Đúng rồi, tài liệu của người gây chuyện kia đem cho tôi.”
“Được được.”
Tô Thính Ngôn lấy tài liệu nhìn một chút, trước đó vẫn đang tốt, cũng không thấy người nào đến gây chuyện ở bệnh viện, bỗng nhiên bây giờ lại gây chuyện.
Cô cong môi cười.
Xem ra người này thật là cố ý đến gây chuyện.
Bên kia.
Tô Khuynh Tình nghe nói, bên này đã gây chuyện đến văn phòng của Cô Chân Chân, mọi người đêu biệt, vậy mà không ai đi quản.
Trường Linh bao dung như vậy ư?