“Anh…..: Không phải anh với Lý Tư Ngữ, là bạn trai bạn gái sao?” Tô Thính Ngôn nói.
Lâm Nhứ nói: “Em còn biết Lý Tư Ngữ ư? Sao vậy, em có hỏi thăm người khác vê anh sao?”
Nghĩ thật đẹp.” Tô Thính Ngôn nói: “Là tiểu thư Lý Tư Ngữ đã tìm đến tôi.
Ánh mắt Tô Thính Ngôn tràn đầy ý tứ răng anh đã gây phiên toái cho tôi.
Lâm Nhứ sờ sờ đầu: “Như vậy ư..
Anh thật sự không biết, được rồi, anh xin lỗi, nhưng mà, anh với cô ta cũng không có gì, nều cô ta cảm thấy có cái gì, thì cũng là do cô ta hiểu lầm, bây giờ anh cũng chỉ tập trung muốn có được trái tim của em mà thôi.”
“Anh… Anh theo đuổi người khác đều là không biết xáu hỗ như vậy ư?”
“Đúng vậy.” Lâm Nhứ dường như nghĩ tới cái gì, khóe môi nhêch lên một nụ cười nhẹ.
Tô Thính Ngôn bát đắc dĩ nói: “Tôi không cần anh đi theo… Anh… Đến nhà kia mua giúp tôi ly cà phê đi.”
Lâm Nhứ nhìn nhìn: “Em sẽ không nhân lúc này mà bỏ chạy chứ?”
“Nghe nói thế lực của Lâm Vũ trải rộng khắp Kinh Đô, tội chạy trốn qua mùng một, còn có thể chạy qua mười lăm sao?”
Nói cũng đúng.
Lâm Nhứ cảm thấy có đạo lý, không từ chối nữa, thật sự đi qua mua đô chương 328: Ngẫu nhiên gặp được cho cô.
Đường đường Chủ tịch tập đoàn Lâm Vũ, lại đi làm chân chạy vặt mua cà phê…
Cái này qua nhiều năm nhự vậy, Lâm Nhứ cũng không có chút tiên đô nào cả sao.
Tải app truyện hola đọc full nhé!
Lúc này, Tô Thính Ngôn lại như nghe được có người nào đang nói chuyện, giọng nói kia, làm Tô Thính Ngôn không hiểu sao có chút quen tai.
Quay đầu lại, lập tức nhìn thấy, hai người Tô Khuynh Tình và Lại Mỹ Lậm đang cãi nhau.
“Mẹ còn đang muốn mua một cái, lại làm sao vậy?”
“Mẹ, ở đâu ra nhiều tiền như vậy cho mẹ tiêu sài hoang phí, chỉ là muôn mua một món quà, đề làm quà sinh nhật mà thôi.”
Thế nhưng lại gặp được hai người bọn họ ở chỗ này.
Tô Thính Ngôn đứng ở. bên này, hai người vừa ngắng đâu lên thì thây được Tô Thính Ngôn.
Vẻ mặt Lại Mỹ Lâm như nhìn thấy quỷ, che miệng, thiếu chút nữa không kiềm chế được mà hét lên.
Tô Thính Ngôn nhăn mày lại, lại thầy Tô Khuynh Tình cũng sửng sốt, dường như là bị dọa đên nhữn chân, nhưng mà vận đánh bạo, đi càng ngày càng gần đến chỗ cô.
“Cô, cô… Cô là, chị?”
Tô Thính Ngôn nói: “Cô là ai vậy, lại là bạn bè của Tô Thính Ngôn sao?
Xin lỗi, tôi không phải Tô Thính Ngôn.”
Tô Khuynh Tình nghĩ lại, cũng đúng.
Đôi mắt kia không giống.